Niệm ân chư Phật Đản sanh
Thích
Nguyên Hùng
Trong
những năm gần đây, thế giới chứng kiến nhiều biến đổi kinh hoàng từ thiên tai,
nhân họa như động đất, sóng thần, tan băng, cháy rừng, bão lụt, dịch bệnh...
trăm ngàn tai họa ập đến, khiến cho lòng người phân tán, bàng hoàng, hoảng hốt,
tràn ngập đau thương!
Đứng
trước những biến động vô thường đó, câu kinh Phật dạy lại vang lên đầy uy lực
nhiệm mầu: Ba cõi bất an, giống như nhà lửa.
Một lần
nọ, khi đức Thế Tôn nói rằng thế giới đang bốc cháy, có một Tỳ-kheo liền hỏi:
Cái gì đang bốc cháy? Đức Thế Tôn trả lời: Tất cả đang bị bốc cháy. Bị bốc cháy
bởi lửa tham, lửa sân, lửa si. Ta nói rằng bị bốc cháy bởi sanh, già, chết,
sầu, bi, khổ, ưu, não... (Kinh Tương Ưng Bộ).
Ngọn lửa tham, sân, si đang thiêu rụi hành tinh xanh của chúng ta! Chiến tranh, khủng bố, bạo động, cháy rừng, thiếu nước, ô nhiễm môi trường… là những hiểm họa đã và đang đe dọa đến đời sống của con người, và đó chính là hậu quả của lòng tham dục, sân hận và si mê. Đó là chưa kể đến những nỗi khổ đau đang âm ỉ trong tâm hồn của mỗi con người, như buồn phiền, ganh ghét, tị hiềm, tương tư… những khổ đau phiền não ấy đang từ từ thiêu đốt thân tâm của chúng ta. Nhưng nguy hiểm hơn hết, hung dữ và bạo tàn hơn hết là ngọn lửa sanh tử đang thiêu đốt chúng ta từng ngày:
Ví như người cầm gậy
Chăn dắt đàn bò si
Già chết cũng như vậy
Đang lùa mạng sống đi.
(Kinh
Pháp Cú)
Ngọn lửa già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não… đang lùa mạng sống đi về nơi vô định mà con người không hề hay biết, cứ thản nhiên vui đùa, thậm chí còn tranh giành hơn thua, chẳng khác gì đàn bò si cứ mãi mê nhởn nhơ gặm cỏ, tung tăng giỡn đùa mà không biết người ta đang vỗ béo để lùa vào lò mổ. Thật đáng thương thay!
Một thời
Phật trú tại nước Xá-vệ, trong rừng cây Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ Thế Tôn
nói với các Tỳ-kheo:
- Chúng
sanh từ vô thủy sinh tử cho đến nay, cứ mãi xoay vần, không biết được biên tế
nguyên thủy của khổ.
- Các
Tỳ-kheo, ý các thầy nghĩ thế nào? Nước sông Hằng... nước trong bốn biển lớn là
nhiều hay là nước mắt của các thầy tuôn ra trong vòng sinh tử luân hồi là
nhiều?
Các
Tỳ-kheo bạch Phật:
- Như
chúng con hiểu ý nghĩa của lời Phật nói, nước mắt của chúng con tuôn rơi trong
vòng sinh tử luân hồi rất nhiều, nhiều hơn cả nước sông Hằng và nước bốn biển
lớn.
Phật nói
với các Tỳ-kheo:
- Lành
thay! Lành thay! Nuớc mắt của các thầy tuôn rơi trong vòng sinh tử luân hồi rất
nhiều, chứ không phải nước sông Hằng và nước bốn biển. Vì sao? Vì các thầy đã
từng bị mất cha mẹ, anh em, chị em, thân thuộc, người quen; bị mất mát tiền
của, nước mắt tuôn rơi cho những sự mất mát đó rất nhiều vô lượng. Các thầy cứ
mãi bị ném ra nghĩa địa, máu tanh chảy ra, rồi sinh vào địa ngục, ngạ quỷ, súc
sanh.
- Này các Tỳ-kheo, các thầy từ vô thủy sinh tử luân hồi, máu và nước mắt trong thân rất nhiều, nhiều vô lượng (Kinh Tạp A-hàm).
Máu và nước mắt của chúng ta đã chảy ra trong suốt đêm dài sinh tử từ vô lượng kiếp đến nay đã nhiều hơn nước trong bốn biển. Cuộc tử sinh nhọc nhằn khổ đau như thế há không đáng sợ hay sao?
Kinh Pháp Hoa nói: Ba cõi bất an, giống như nhà lửa. Người giác ngộ thấy được ba cõi giống như nhà lửa, ngày đêm đang bốc cháy, đang thiêu đốt chúng sinh, mọi sự sinh tồn trong đó không có một chút an ổn, ngược lại còn bị nguy hiểm vô cùng. Nhưng chúng sinh mê muội thì không thấy được điều này, vẫn cứ an vui, say đắm, cười đùa… trong ngôi nhà đang bốc cháy.
Vấn đề đặt ra, trong ngôi nhà lửa đang bốc cháy ấy, cái gì cần được đem ra và cái ấy có giá trị? Kinh Tạp A-hàm nêu bật vấn đề: Trong ngôi nhà đang bốc cháy, tài sản gì được mang ra, tài sản ấy không bị cháy, và chúng thật hữu ích?
Phật dạy: Hãy đem ra bằng sự bố thí; những gì được bố thí được mang ra an toàn.
Người đời
tích chứa tài sản để thọ dụng cho ngày nay và cho ngày mai. Càng tích chứa càng
tham đắm và chấp thủ, đến nỗi không muốn buông ra và chia sẻ, bố thí cho người
khác. Kinh Pháp Cú nói rằng: Người đời nghĩ rằng đây là con cái ta, đây là của
cải của ta. Nhưng ta còn không phải là của ta; huống nữa là con cái, của cải.
Vì vậy, người biết tu tập thì mưu cầu hạnh phúc, an lạc cho mình bằng cách biết
cho và biết dâng hiến.
Trong giai đoạn thiên nhiên không ngừng nổi cơn thịnh độ, đại địa rung động bởi những cơn địa chấn thì lòng người cũng trải qua những cơn tâm chấn hãi hùng; ngay trong phút giây lòng người hoang mang biến động ấy, hãy nhớ về Phật đản. Nhớ Phật đản là nhắc nhở chúng ta rằng trong cuộc đời ô trược này đã từng hiện sinh một Đức Phật đem tình thương và trí tuệ soi sáng nhân gian:
Một Chúng Sanh duy
nhất, một Con Người phi thường xuất hiện trong thế gian này, vì lợi ích cho phần
đông, vì hạnh phúc của phần đông, vì lòng bi mẫn, vì sự tốt đẹp, vì lợi ích và
hạnh phúc của chư Thiên và nhân loại (kinh Tăng Nhất A-hàm).
Kinh
Trường A-hàm ghi rằng, khi Đức Phật từ cõi trời Đâu-suất giáng thần vào thai mẹ
thì ngay lúc ấy, “cõi đất rung chuyển, ánh sáng rực rỡ soi khắp thế gian; những
chỗ mặt trời mặt trăng không soi tới cũng đều mong nhờ chiếu sáng. Chúng sinh
chốn u minh nhờ đó được trông thấy lẫn nhau và tự biết mình hiện đang sinh ở
chỗ nào. Ánh quang minh đó lại soi đến cung điện Ma vương. Phạm thiên, Đế
thích, Sa-môn, Bà-la-môn và các chúng sinh khác cũng đều được mong nhờ ánh
sáng. Ánh sáng của chư thiên tự nhiên biến mất” (Trường A-hàm, kinh Đại bản
duyên).
Con người vì tham lam, vì lòng ích kỷ mà dẫn đến tình trạng cha tranh giành với con, anh em tranh chấp lẫn nhau, làng xóm láng giềng đấu tố kiện tụng nhau... gây nên bao cảnh chém giết, hận thù không dứt. Bóng tối vô minh, hận thù, kỳ thị, phân biệt, vị ngã, dối trá... bao trùm lên đời sống nhân loại, thống trị trong tâm thức của mỗi con người thì làm sao chúng ta có thể trông thấy mặt nhau, làm sao nhìn nhau mà mỉm cười dù gần nhau trong gang tấc, đối diện nhau hằng ngày? Cho nên, chỗ tối tăm nhất của cuộc đời là lòng người chứa đầy tham giận si mê, chứa đầy hận thù, ích kỷ... Ở đó ánh sáng mặt trời mặt trăng không thể nào soi rọi thấu được.
Đó là chỗ chúng sinh không trông thấy lẫn nhau và chẳng tự biết hiện mình đang sống. Chư Phật ra đời là để phá tan màn vô minh đen tối đó bằng ánh sáng từ bi và trí tuệ, để xoa dịu khổ đau, hóa giải hận thù, cắt đứt phiền não, quét sạch si mê vọng tưởng chấp trước, phân biệt… cho chúng sinh sự sống hạnh phúc vĩnh hằng.
Vậy, hãy
niệm ân chư Phật Đản sinh bằng hành động dâng hiến đời mình cho đạo pháp.
KÍNH MỪNG ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN
Kính mừng Ngày Đản Sanh
Thích-Ca Mâu-Ni Phật.
Chiêm bái đấng cha lành
Cứu chúng sanh thoát khổ!
Khắp thế giới vui mừng
Ngày Đại Lễ Phật Đản.
Tổ chức thật tưng bừng!
Cõi Trời hồng trong sáng.
Phật giảng Bát Chánh Đạo
Tám chân lý tu hành.
Giáo lý tu giải thoát
Khỏi biển khổ chúng sanh..!
Phật dạy Tứ Diệu Đế
Bao đau khổ trần gian..!
Phương pháp tu diệt khổ
Siêu thoát cõi Niết Bàn.
Sáu cõi phải luân hồi (1)
Trả vay vì nghiệp báo..!
Muốn chấm dứt nổi trôi
Phải tu để siêu thoát.
Vô số kiếp tu hành
Thích Ca đã thành Phật.
Biết rõ cả Lục Thông! (2)
Ngài giảng Đạo chân thật.
Đã có vô số Phật
Nhiều thế giới bao la...
Tất cả đều an lạc
Sống thọ mãi - không già!
Tạ ơn Phật vĩ đại
Phật tử nguyện tâm thành
Chiêm ngưỡng Đấng Từ Phụ
Theo giáo lý tu hành .
Cali . ngày 26 / 04 / 2012
Kính mời tham khảo những bài viết theo link:
Ý NGHĨA NGÀY LỄ PHẬT ĐẢN
Ý NGHĨA NGÀY LỄ PHẬT ĐẢN
Ý NGHĨA LỄ PHẬT ĐẢN - Ý NGHĨA LỄ TẮM PHẬT
BƯỚC
SEN THỨ BẢY – QUẢ VỊ PHẬT
http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2011/04/buoc-sen-thu-bay-qua-vi-phat.html
TỘI VÀ NGHIỆP
NGƯỜI TẠI GIA TU PHẬT
THÂN NGƯỜI KHÓ ĐƯỢC-PHẬT PHÁP KHÓ NGHE