Không nên quá
lo âu
Bí quyết của một cuộc sống thành công và hạnh phúc là làm những gì cần phải làm
trong hiện tại, không lo âu cho quá khứ và tương lai. Chúng ta không thể đi lùi
trở vào quá khứ để uốn nắn nó theo ý muốn mà cũng không thể đi trước thời gian
để sắp xếp những gì sẽ xảy ra trong tương lai. Chỉ có một khoảng thời gian mà
chúng ta có thể kiểm soát được, đó là hiện tại.
Nhiều người lo âu chỉ vì mãi thắc mắc cho tương lai. Nếu họ biết tự sửa mình để thích ứng với hoàn cảnh sinh sống hằng ngày thì không có lý do gì để lo âu. Bất luận lầu đài nào mà họ có thể xây dựng trên không trung, bất luận giấc mơ nào mà họ có thể ôm ấp trong tâm, họ phải luôn luôn ghi nhớ rằng họ đang sống trong một thế gian luôn luôn thay đổi.
Nồng cốt của thành công
Thất bại là trụ cột của thành công. Học hỏi về những thất bại của ta tức là đi
đến thành công. Không bao giờ thất bại tức không bao giờ thành công. Ngoại trừ
khi nào chúng ta có chịu thất bại và có chịu ảnh hưởng của những phiền toái
dính liền theo thất bại, chúng ta sẽ không thể thưởng thức trọn vẹn sự đắc
thắng. Thất bại chỉ là một ngã rẽ của những diễn tiến rất ít quan trọng, hay
không quan trọng nào đối với ta. Thất bại chẳng những giúp ta thành công mà còn
làm cho ta trở nên hiền lành, biết thương người, hiểu biết, và giàu kinh nghiệm
hơn.
Vẻ đẹp thật sự
Một người sanh ra xấu xí. Dầu gương mặt của người này có thể xấu như thế nào,
nếu họ trau dồi tâm Từ bi, chính tâm Từ ấy đem lại cho họ sức quyến rũ lạ
thường, từ bên trong lộ hẳn ra ngoài và bao trùm toàn thể con người với một vẻ
đẹp dễ mến có tính cách thu hút người khác. Đó là vẻ đẹp thật sự, chớ không
phải hình dáng hay màu sắc của gương mặt.
Người nọ có sắc đẹp tuyệt trần, nhưng nếu sắc đẹp ấy bị tánh kiêu căng hay ngạo mạn của chính họ bóp méo thì dầu xinh xắn đến đâu người ta cũng không thích lại gần. Một người khác xấu xí, nhưng lòng tràn đầy tâm Từ vô lượng vô biên, lời ăn tiếng nói ôn tồn, lễ độ, đối xử dịu hiền với tất cả mọi người, tức nhiên ai cũng thích lại gần người nầy.
Kết cục có hậu
Con người bị xáo trộn, không phải do sự vật, mà do những thành kiến về sự vật
mà con người tự tạo. Như cái chết chẳng hạn, tự nó không phải là cái gì ghê
gớm. Kinh hoàng chỉ ở trong tâm. Nói nhiều đến chơn lý về sự đau khổ có vẻ như
gây bịnh trong tâm người không thể đối phó với những diễn tiến của đời sống,
nhưng nó giúp ta thọc thủng cái "bong bóng ảo tưởng" của hạnh phúc.
Vì ham sống và cố bám vào kiếp sống trên thế gian nên người ta sợ chết, một cái sợ ươn yếu, không tự nhiên. Chính cái sợ này làm cho người ta có tánh nhát gan, không bao giờ dám mạo hiểm, dầu mạo hiểm để làm điều tốt điều lành. Con người sống trong kinh hoàng, luôn luôn lo sợ bịnh hoạn, lo sợ tai nạn hay một diễn biến bất hạnh nào khác bất ngờ dập tắt cuộc sống nhỏ bé không đáng kể nầy.
Sự nhận thức rằng chết là điều không thể tránh và sự sợ hãi vô căn cứ một việc chắc chắn phải đến, thúc đẩy con người ham sống và cố bám vào kiếp sống trên thế gian đến ước vọng cuồng nhiệt rằng có một cái gì gọi là "linh hồn", mãi mãi sẽ được sống trên thiên đàng. Không ai có thể sống hạnh phúc trong cơn bão táp của kinh hoàng và cuồng vọng. Quả thật khó mà không biết gì đến bản năng tự bảo tồn của con người.
Tuy nhiên, có một phương pháp chắc chắn để khắc phục nó. Đó là tự quên cái bản ngã của mình để dấn thân vào đường phục vụ vị tha, là thay vì hướng tình thương vào trong, ta quay nó trở ra bên ngoài. Hãy dành thì giờ và năng lực vào việc giúp đỡ kẻ khác, bạn sẽ quên đi những luyến ái hèn yếu và ích kỷ, những cuồng vọng và những kiêu hãnh ngạo mạn của chính bạn.
Mỗi người đều muốn được chết yên lành sau khi thành tựu viên mãn sứ mạng của mình trong đời sống. Nhưng, có bao nhiêu người đã chuẩn bị sẵn sàng để bình tĩnh đối phó với diễn biến ấy? Bao nhiêu người đã chịu bỏ công để hoàn tất viên mãn trách vụ của mình đối với gia đình, đối với thân bằng quyến thuộc, quốc gia, và tôn giáo mình? Một người lâm chung mà chưa làm tròn những bổn phận trên chắc chắn sẽ khó mà có được một cái chết an lành. Lắm người sợ xác chết. Nhưng thân sống còn nguy hiểm gấp mấy lần thây ma. Bao nhiêu người đã thất bại và kinh hoàng vì những thân sống, hơn là những thi hài vô tri vô giác.
Nếu bạn từ giã cõi đời mà chưa làm tròn phận sự, kiếp tái sanh trở lại trên thế gian này sẽ không lợi ích gì cho chính bạn mà cũng chẳng lợi ích gì cho thế gian. Vậy, hãy thực hành đầy đủ nhiệm vụ của bạn và can đảm, bình tĩnh đối phó với cái chết một cách an lành. Một ngày tươi sáng kia bạn sẽ có thể đạt đến trạng thái vô sanh bất diệt và hạnh phúc trường cửu.
Hạnh phúc
gia đình.
Trong cuộc hôn nhân chơn thành, người đàn ông và người đàn bà nghĩ đến tình
đồng đội nhiều hơn là cho riêng mình. Đây là sự phối hợp quyền lợi rất phức
tạp, chằng chịt lẫn nhau, và một sự đương đầu với các hy sinh vì lợi ích chung.
Do sự cố gắng, cả hai tạo cho mình các cảm thọ an toàn và thỏa mãn. Phần lớn
các phiền não và lo âu xảy ra giữa chồng và vợ, cha mẹ và con cái, giữa thân
bằng quyến thuộc đều do hiểu biết sai lầm và thiếu kiên nhẫn.
Chồng không nên
đối xử với vợ như người làm trong nhà. Mặc dầu chính mình là người "tạo
nồi cơm" cho gia đình, chồng phải giúp vợ tạo hòa khí trong nhà. Đàng
khác, người làm vợ không nên càu nhàu hay than phiền chồng suốt ngày, mỗi khi
có điều sơ sót, cũng không nên nghi kị chồng. Nếu chồng có một vài khuyết điểm
vợ phải có thể sửa đổi bằng cách êm ái và dịu dàng nhắc nhở. Một người vợ phải
biết khoan dung, chịu đựng nhiều việc mà không làm phiền đến chồng.
Hôn nhân là một phước lành, nhưng nhiều người đã làm cho đời sống gia đình trở thành một tội khổ vì thiếu hiểu biết, thiếu khoan hồng, và thiếu kiên nhẫn. Cảnh nghèo không phải là nguyên nhân chánh trong một gia đình bất hạnh. Vợ và chồng phải biết chia xẻ với nhau những ngọt bùi và cay đắng của đời sống hằng ngày. Hiểu biết nhau là bí quyết của một gia đình hạnh phúc.
Chấp nhận chỉ trích.
Dịu ngọt là bịnh, cay đắng là liều thuốc. Những lời ca ngợi tựa hồ như kẹo, ăn
nhiều quá sanh ra bịnh. Lời chỉ trích giống như viên thuốc đắng, hay mũi thuốc
chích làm đau, nhưng chữa hết bịnh. Chúng ta phải có can đảm tiếp nhận mọi chỉ
trích và không nên sợ nó.
"Trạng thái xấu xa mà ta nhìn thấy nơi người khác
Chỉ phản ảnh bản chất của chính ta".
Mỗi người nhìn vào thế gian loài người và sự vật cũng như nhìn vào mặt gương,
thấy hình ảnh của chính mình trong đó.
Chú tâm vào công việc của mình
Nếu bạn có thể chăm lo công việc riêng của mình mà không xen vào việc người
khác mỗi khi không cần thiết thì quả thật là tốt đẹp. Sau đây là lời khuyên của
Đức Phật:
"Không nên nhìn vào lỗi lầm của người khác, vào những gì người khác đã làm và những gì người khác bỏ qua. Hãy nhìn vào những gì chính ta đã làm và những gì ta bỏ qua?"
Lại nữa, ở một nơi khác, Ngài dạy:
"Người luôn luôn nhìn vào lỗi lầm của kẻ khác và luôn luôn chao động, làm tăng trưởng ô nhiễm của chính mình. Người nầy còn lâu mới diệt hết ô nhiễm".
Vào một trường hợp khác, Ngài dạy:
"Thấy lỗi lầm của người khác thì dễ nhưng rất khó thấy lỗi của mình. Người ta sàng sảy lỗi lầm của người khác giống như đánh bông để lấy hột, nhưng đối với lỗi của mình thì người ta nơm nớp giấu kín như người đánh bẫy chim tự ngụy trang".
"Bậc cao thượng không tách mình ra khỏi con đường chơn chánh, mặc cho những gì có thể xảy ra, và không còn bám vào lạc thú của trần gian. Bậc Thiện Trí luôn luôn trầm lặng và thản nhiên, khi vui cũng như lúc buồn".
Không ai có thể sống trên thế gian nầy mà khỏi bị chỉ trích và khiển trách. Đức Phật dạy:
"Người ta khiển trách kẻ lặng thinh. Người ta khiển trách kẻ nói nhiều cũng như người nói ít. Như vậy, trên thế gian nầy không ai tránh khỏi bị khiển trách".
Và Đức Phật cũng có dạy:
"Đã không bao giờ có trong quá khứ, sẽ không bao giờ có trong tương lai, trong hiện tại cũng không có ai bị khiển trách hoàn toàn hay hoàn toàn được tán dương".
Không phải tất cả những ai chỉ trích bạn đều là kẻ thù của bạn. Bạn phải biết sử dụng cơ hội bị chỉ trích ấy để tìm ra những thiếu sót mà tự bạn không thể thấy.
Không nên bỏ dỡ một công trình tốt đẹp chỉ vì có sự chỉ trích. Nếu bạn có can đảm tiếp tục hoàn tất viên mãn, bất kể những lời chỉ trích, bạn quả thật là một vĩ nhơn và bạn có thể thành công bất luận nơi nào.
Phạm Kim Khánh (dịch)
BÀI CẢNH
TỈNH NGUYỆN TÂM CA
Ai đã đến như lời xưa hẹn ước,
Trái tim này dâng hiến trọn cho đời,
Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước,
Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi.
Cuộc hành trình lăn lóc mãi chưa ngơi,
Người còn khổ ai còn đây chí nguyện,
Xót thương đời đảo điên mê chấp luyến,
Huyễn thân nay xin chấp nhận thương đau.
Ai có biết trần gian tuồng mộng ảo,
Mãi đam mê đuổi bắt bóng chiều tà,
Cuốn theo ghềnh bao bọt bóng phù hoa,
Làn hương thoảng nhạt nhòa theo sương khói.
Hoa tươi thắm lúc bình minh nắng mới,
Chóng phai tàn khi bóng ngã tà dương,
Giấc Nam Kha sực tỉnh đoá vô thường,
Nghe thương xót bao người đang đắm đuối.
Đêm trở giấc ngậm nguồi trong tiết nuối,
Mộng liêu trai rụng vở ánh trăng tà,
Cuộc tình nồng theo giọt đắng phôi pha,
Lòng giá buốt bản tình ca héo hắc.
Đời tan hợp vui buồn duyên được mất,
Danh lợi tình đâu chắc thật bền lâu,
Mãi tranh đua chen lấn giật dành nhau,
Gây bao mối thương đau sầu chất ngất.
Hãy thức tỉnh bước lên đường giải thoát,
Gót phong trần xin dừng bước lang thang,
Được gì đâu khi tỉnh giấc kê vàng,
Nghe chua xót bàng hoàng tim buốt giá.
Ôi bảo tố phong ba đời nghiệt ngã,
Dấy điêu linh thống khổ cuộn dòng đời,
Dìm bao người đắm đuối biển mù khơi,
Bao khác vọng tan tành theo mây nước.
Ai đã đến như lời xưa hẹn ước,
Dù gian truân khó khổ quyết không lơi,
Dong thuyền từ đưa chúng vượt dòng khơi,
Soi đuốc tuệ dẫn người qua bến giác.
Hãy xây lên giữa cuộc đời đổ nát,
Một lâu đài giải thoát vượt tam thiên,
Giữa trần gian đầy khổ não ưu phiền,
Đem trái giác hạt thiền ban rải khắp.
Bài hợp tấu đợi duyên người phúc đáp,
Bản tình ca hòa nhịp điệu cùng anh,
Đàn không dây vang điệp khúc vô sanh,
Sáo không lỗ vọng lên bài bất tử.
Ôi vi diệu bài ca không ngôn ngữ,
Nghe được rồi sanh tử hết tương can,
Khắp nẽo đuường nhân thế mộng trần gian,
Nguyện chia sẽ lắng nghe không từ khước.
Và ai đến như lời xưa hẹn ước,
Trái tim này dâng hiến trọn cho đời,
Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước,
Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi.
Kính mời tham khảo những bài viết theo link:
Y NGHĨA BẤT Y NGỮ
THÂN NGƯỜI KHÓ ĐƯỢC-PHẬT PHÁP KHÓ NGHE
ĐẠO PHẬT LÀ ĐẠO GIÁC NGỘ
CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN CẦN SUY NGẪM
PHẬT GIÁO CÓ BI QUAN KHÔNG?
NHỮNG ĐIỀU NÊN BIẾT VỀ LÁ CỜ PHẬT GIÁO
HIỂU VỀ Ý NGHĨA HAI CHỮ VÃNG SANH