Monday, February 21, 2011

*** Nghệ Sĩ Nghĩ Gì Khi Trở Về Với " PHẬT"

 Nghệ sĩ  VIỆT TRINH

Trước đây, khi xem những bộ phim có Việt Trinh đóng hay xem những hình ảnh chị đăng tải trên các báo, người xem thường ấn tượng với đôi mắt to và đượm buồn của chị. Lần gặp ngoài đời này, vẫn đôi mắt to ấy, nhưng lại sáng long lanh ánh hiền hòa và trầm tĩnh khác hẳn với nét đượm buồn xưa kia. 

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, điều đó chứng tỏ, tâm hồn của Việt Trinh đã thay đổi và thay đổi theo chiều hướng tốt. Các thành viên của CLB TNPT TPHCM đã được chị đã chia sẻ về nguyên nhân thay đổi đó.

Việt Trinh sinh ra trong một gia đình thiếu tình thương của người cha. Mẹ chị phải rất tần tảo mưu sinh để nuôi dạy 7 người con ăn học. Một lần chứng kiến cảnh mẹ bị đẩy văng xuống đường khi bám trên chiếc xe chạy bằng than ngày xưa, trong lòng cô bé Việt Trinh đã nung nấu ý chí phải kiếm được thật nhiều tiền để phụ giúp mẹ, để không phải sống cuộc sống vất vả, khổ sở như mẹ. 

Cô bé đã làm thật vì cô cho việc cô làm là đúng. Cô bé đã trốn học đi làm mướn, nhặt ve chai để bán kiếm tiền dù bị mẹ đánh đòn.


Cuộc đời có được thì sẽ có mất. Mất mát đầu tiên mà Việt Trinh phải chứng kiến là sự mất mát khủng khiếp sau chiến tranh. Trong một lần đi lượm ve chai, một người bạn của Việt Trinh đã nhặt được 1 trái bom bi. 

Người bạn đó đã đập trái bom vào vành sắt của bánh xe bò cho các viên bi rơi ra để đem bán, trái bom phát nổ và 3 người bạn của Việt Trinh đã thiệt mạng

Người bạn gái thân nhất của cô bé chỉ đứng cách cô bé khoảng 1m chết vì bị một viên bi găm trúng tim, người bạn trực tiếp đập trái bom thì chết không toàn thây khi mất toàn bộ khuôn mặt vì sức công phá quá mạnh của quả bom và một người bạn khác bị nhiều viên bi găm trúng phổi thì chết trên đường đi cấp cứu vì thiếu phương tiện vận chuyển. Phải công nhận, Việt Trinh là người có phước rất lớn khi thoát được cái chết trong gang tấc. 

Dù được mẹ cho ăn no đòn khi biết chuyện quá nguy hiểm đó, nhưng cô bé Việt Trinh vẫn nhất quyết không từ bỏ tham vọng kiếm tiền của mình.

Cũng nhờ có phước duyên lớn, Việt Trinh đã gặp rất nhiều thuận lợi trên con đường thực hiện tham vọng kiếm tiền đã nung nấu từ thuở nhỏ. Thuận lợi từ việc học tại trường Sân khấu điện ảnh, thuận lợi đến khi thành công trong sự nghiệp và trở nên nổi tiếng.

Nhưng mọi sự đều có cái giá phải trả của nó, với những người tài sắc vẹn toàn, thi hào Nguyễn Du đã tổng kết qua thân phận chìm nổi của Thúy Kiều: “chữ tài liền với chữ tai một vần”. 

Việt Trinh đã nổi tiếng, đã kiếm được nhiều tiền như tham vọng nung nấu ngày xưa và đó cũng là thời gian mà người đẹp Việt Trinh cũng nổi tiếng với ánh mắt đượm buồn.


Tham vọng ngày xưa đã thực hiện được, nhưng từ tham vọng đó đã sinh ra một cái tôi vĩ đại, coi mình là trung tâm của vũ trụ, rồi tâm kiêu ngạo, ích kỷ, ghen tỵ cũng theo cái tham vọng đó sinh ra. 

Ỷ mình có tài năng, sắc đẹp, kiếm được nhiều tiền và giỏi hơn các bạn đồng trang lứa, Việt Trinh đã làm nhiều điều không phải với tha nhân, sẵn sàng xúc phạm người khác, coi thường nhân phẩm của người khác chỉ để phục vụ cho những ích kỷ cá nhân của mình. 

Tiền kiếm được rất nhiều nhưng lại không có sự thanh thản trong tâm nên giấc ngủ mới không tròn đêm và  ánh mắt mới đượm buồn.

Sự kiêu ngạo vượt lên thì tâm khiêm hạ không còn, tính ích kỷ nổi lên thì lòng từ bi biến mất. Nhưng vì ở trên đỉnh cao của sự nổi tiếng nên Việt Trinh đã không nhận ra được lỗi lầm đó mà ngược lại càng lún sâu vào đầm lầy của tham vọng phù phiếm.

Rồi cái gì đến sẽ phải đến. Cuộc đời đã có lúc thăng thì sẽ có khi trầm, ngày qua thì đêm đến. Trong kinh đức Phật dạy rằng: “Ái biệt ly khổ - thương yêu mà bị chia lìa là khổ”. 

Việt Trinh trong hai năm liền mất đi hai người thân là người mẹ và người anh trai gắn bó với chị nhất trong gia đình mới thấm thía chân lý về sự “khổ” đó. 

Nước mắt nếu trào ra bờ mi tự nhiên thì người khác còn cảm nhận được nỗi đau của mình, nhưng khi nước mắt trào ngược vào trong lòng thì nỗi đau đó chỉ có mình mới cảm nhận được, mới thấy sự đau đớn kinh khủng đến mức nào.


Đau mà không khóc được, không thể giải tỏa được, nó kết thành một khối vô hình bóp nghẹt trái tim mình. Việt Trinh đã chia sẻ cảm nhận đau thương này của chính chị khi kể lại chị đã đau đớn đến mức nào trước sự ra đi bất ngờ của người anh trai và một năm sau là người mẹ thân yêu của chị. 

Nỗi đau mất đi những người thân yêu nhất đã giáng một đòn chí mạng khiến Việt Trinh tỉnh ngộ và đến với đạo Phật từ đó. Lý vô thường của đạo Phật đã mở ra cho chị một hướng đi mới – hướng đi của đạo đức và tâm linh.

Việt Trinh đã thực sự trở về với đạo Phật bằng những sự trải nghiệm của chính bản thân mình để hôm nay chị chia sẻ với các bạn trẻ những điều cảm nhận tận đáy lòng của mình.