Phật Lịch 2557. Ngày
9-5-2013
Số:2385- PHTQ.CANADA/ VP.
PHẬT HỌC TỊNH QUANG THÔNG
BÁO THUYẾT PHÁP
Chùa Chánh
Giác Toronto (CHING KWOK TEMPLE) sẽ tổ chức một khóa
giảng pháp
vào mùa hè năm nay với chi tiết như sau:
1. Địa điểm: Chùa Chánh Giác 300 Bathurst St., Toronto (South of
Dundas St.W.)
2. Ngày giờ: 10 giờ đến 12 giờ trưa 4 ngày Thứ Bảy
Thứ Bảy
20-7-2013, Thứ Bảy 27-7-2013, Thứ Bảy 3-8-2013 và Thứ Bảy 10-8-2013
3. Đề Tài: TỊNH TU KHẨU NGHIỆP (Phật Pháp Ứng Dụng Trong Đời Sống
Thực Tế Hàng Ngày).
4. Phụ trách thuyết giảng: Tỳ-khưu Thích-Chân-Tuệ, Chủ-Nhiệm
VP.PHTQ.
Kính mời Quí Phật Tử tham dự đông đủ.
NAM MÔ HOAN HỶ TẠNG BỒ TÁT
MA HA TÁT
NAM MÔ CÔNG ĐỨC LÂM BỒ TÁT MA HA TÁT
NAM MÔ CÔNG ĐỨC LÂM BỒ TÁT MA HA TÁT
Kính thư,
VP.PHTQ.CANADA
CỨU KÍNH CỦA ĐẠO PHẬT
TK THÍCH CHÂN TUỆ
Trong
Kinh Ðại Bát Niết Bàn, Ðức Phật có dạy:
"Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng
hành. Tự tịnh kỳ ý. Thị chư Phật giáo".
Nghĩa là chúng ta không làm tất cả
các việc bất thiện, không làm những việc ác, tránh những việc tổn người hại vật,
cố gắng làm tất cả những việc thiện, những việc ích lợi cho người khác, nhưng
đừng ghi nhớ, đừng chấp chặt vào những việc ích lợi đã làm, thì tâm ý của chúng
ta sẽ được thanh tịnh.
Ðó là tu tâm dưỡng tính, đó là điều cốt yếu chư Phật mười phương ba đời muốn
dạy như vậy.
Thí dụ chúng ta đã làm những việc ích lợi cho bất cứ ai mà chấp chặt vào đó thì tâm của chúng ta sẽ bực dọc, bất an khi không được ai khen tặng hoặc không được ai đáp ứng như ý.
Nếu như quên đi những việc thiện đã làm, giúp đỡ người với tâm "thi ân bất cầu báo đáp", thì chúng ta sẽ yên ổn, bình an, tâm của chúng ta sẽ không loạn động, không bực bội khi gặp phải người vô ơn.
Thí dụ chúng ta đã làm những việc ích lợi cho bất cứ ai mà chấp chặt vào đó thì tâm của chúng ta sẽ bực dọc, bất an khi không được ai khen tặng hoặc không được ai đáp ứng như ý.
Nếu như quên đi những việc thiện đã làm, giúp đỡ người với tâm "thi ân bất cầu báo đáp", thì chúng ta sẽ yên ổn, bình an, tâm của chúng ta sẽ không loạn động, không bực bội khi gặp phải người vô ơn.
Trong Kinh Pháp Bảo Ðàn, Lục
Tổ Huệ Năng dạy rằng: "Trong tâm khiêm tốn là công. Ngoài hành lễ phép là
đức". Hay: "Nội cần khắc niệm chi công. Ngoại hoằng bất tranh chi
đức".
Nghĩa là "bên trong" chúng ta phải chuyên cần vận nội lực loại trừ những tâm niệm kiêu ngạo, tật đố, ngã mạn, ganh tị, đố kỵ, khen mình khinh người, để đạt được tâm niệm khiêm tốn, hạ mình, nhún nhường, tùy hỷ công đức.
Ðồng thời, chúng ta cũng phải vận nội công để khắc phục các tạp niệm, để tâm không còn có các vọng tưởng.
Mỗi khi tạp niệm, vọng tưởng khởi lên, chúng ta liền giác ngộ, liền nhận biết và dừng ngay, không tiếp tục theo dòng tâm thức, đi lang thang từ đông sang tây, từ quá khứ đến hiện tại và vị lai, từ chuyện này đến chuyện khác. Như vậy chúng ta có được "công".
Ðiều quan trọng cần biết là: chúng ta đừng sợ có vọng tưởng, tạp niệm khởi lên trong tâm thức. Ai ai cũng có vọng tưởng và tạp niệm.
Chỉ sợ chúng ta không giác ngộ, không nhận biết kịp thời, nên bị vọng tưởng, tạp niệm lôi cuốn, đi lang thang làm khách phong trần, quên mất cố hương, từ bao nhiêu đời, bao nhiêu kiếp.
Khi dong ruổi theo các vọng tưởng, tạp niệm như vậy, tâm của chúng ta sẽ loạn động với thất tình lục dục, tức là quên mất "bản tâm thanh tịnh" sẵn có của chúng ta.
Còn "bên ngoài" chúng ta thực hành lễ phép, cung kính, tôn trọng tất cả mọi người, bởi vì mọi người ai ai cũng có "Chân Tâm Phật Tính" như nhau, mọi người ai ai cũng có ưu điểm để chúng ta học hỏi, noi theo, không phân biệt, không thành kiến, không kỳ thị, không tranh cãi, không hơn thua, không thị phi, không ỷ mình là kẻ trên người trước, kẻ có nhiều công lao, kẻ có nhiều tài năng, kẻ làm được nhiều việc không ai bằng.
Nghĩa là "bên trong" chúng ta phải chuyên cần vận nội lực loại trừ những tâm niệm kiêu ngạo, tật đố, ngã mạn, ganh tị, đố kỵ, khen mình khinh người, để đạt được tâm niệm khiêm tốn, hạ mình, nhún nhường, tùy hỷ công đức.
Ðồng thời, chúng ta cũng phải vận nội công để khắc phục các tạp niệm, để tâm không còn có các vọng tưởng.
Mỗi khi tạp niệm, vọng tưởng khởi lên, chúng ta liền giác ngộ, liền nhận biết và dừng ngay, không tiếp tục theo dòng tâm thức, đi lang thang từ đông sang tây, từ quá khứ đến hiện tại và vị lai, từ chuyện này đến chuyện khác. Như vậy chúng ta có được "công".
Ðiều quan trọng cần biết là: chúng ta đừng sợ có vọng tưởng, tạp niệm khởi lên trong tâm thức. Ai ai cũng có vọng tưởng và tạp niệm.
Chỉ sợ chúng ta không giác ngộ, không nhận biết kịp thời, nên bị vọng tưởng, tạp niệm lôi cuốn, đi lang thang làm khách phong trần, quên mất cố hương, từ bao nhiêu đời, bao nhiêu kiếp.
Khi dong ruổi theo các vọng tưởng, tạp niệm như vậy, tâm của chúng ta sẽ loạn động với thất tình lục dục, tức là quên mất "bản tâm thanh tịnh" sẵn có của chúng ta.
Còn "bên ngoài" chúng ta thực hành lễ phép, cung kính, tôn trọng tất cả mọi người, bởi vì mọi người ai ai cũng có "Chân Tâm Phật Tính" như nhau, mọi người ai ai cũng có ưu điểm để chúng ta học hỏi, noi theo, không phân biệt, không thành kiến, không kỳ thị, không tranh cãi, không hơn thua, không thị phi, không ỷ mình là kẻ trên người trước, kẻ có nhiều công lao, kẻ có nhiều tài năng, kẻ làm được nhiều việc không ai bằng.
Như vậy chúng ta được nhiều người
thương mến, gần gũi. Như vậy chúng ta có được "đức".
Thêm nữa, người Phật Tử muốn có công đức thì bên trong không có tâm chấp
ngã, tâm chấp pháp, nói chung là tâm cố chấp; bên ngoài hành động luôn luôn
ngay thẳng, bình đẳng, công minh, chính trực.
Hãy phát tâm tìm học kinh điển, biết đúng Chính Pháp mà hành theo, tránh chuyện tu mù, tu mò, để khỏi lạc sang tà giáo, ngoại đạo. Công đức là ở "Pháp Thân", phát sinh trí tuệ bát nhã, không do tu phúc, không do làm những việc phúc thiện mà được.
Chúng ta ngày nay cũng hay lầm lẫn cho rằng lập chùa, giúp chư tăng tu học, bố thí, cúng dường, làm Phật sự, đi chùa lạy Phật là được nhiều công đức và tự hào rằng mình làm vô lượng vô biên công đức, cần phải được tán thán, rồi chờ đến ngày được vãng sinh về cõi tây phương cực lạc quốc của Ðức Phật A Di Ðà!
Trong Kinh A Di Ðà, Ðức Phật dạy rất rõ ràng cõi Tây phương cực lạc là nơi chỉ có các bậc bồ tát "nhứt sinh bổ xứ", tức là các bực "thượng thiện nhơn" sắp thành Phật, những người hiền thiện bậc thượng, gặp gỡ nhau mà thôi.
Những người còn đầy dẫy tham sân si, đầy dẫy nghiệp chướng, đầy dẫy phiền não thì nhứt định không thể nào đạt được cảnh giới đó. Không thể chỉ lấy có một chút ít thiện căn phúc đức làm nhân duyên, để cầu nguyện về cõi cực lạc đó được.
Ví như người đeo nặng qua sông thì phải chìm, không thể nổi được. Chứ không phải Ðức Phật A Di Ðà không có lòng từ bi cứu độ chúng ta.
Chư Phật có tâm đại từ đại bi muốn cứu độ chúng ta, nên chỉ dạy các pháp môn tu học, các phương pháp, để chúng ta noi theo đó mà tự mình tu tập, để tự được cảnh giới an lạc và hạnh phúc hiện đời và vãng sinh mai sau.
Có người quan niệm "đới nghiệp vãng sinh", nghĩa là con người vẫn còn mang nghiệp chướng, nhưng nhờ biết niệm Phật A Di Ðà, nên được Ngài thương xót cho vãng sinh về cõi tây phương cực lạc, rồi tu tiếp sướng hơn.
Ðiều này có vẻ "phe đảng" cũng như quan niệm cứ chấp nhận rước thượng đế vào lòng thì sẽ được thượng đế cho về thiên đàng, hưởng phúc đời đời, không cần biết đó là người như thế nào!
Thực ra, đạo Phật không có dạy như vậy. Nếu thực sự muốn tu cho thành người tốt, thì chúng ta hãy tu ngay ở cõi đời này, đừng hẹn. Còn mang nghiệp chướng nặng nề, tham giận kiêu căng, si mê lầm lạc, nếu về tây phương, chỉ làm nơi đó ô uế mà thôi.
Dù có được về bên đó chăng nữa, không thấy thích hợp, cũng sẽ đòi về trở lại mà thôi!
Sống với những người thế tục, chúng ta mới cần phải tu, mới có cơ hội để tu. Chứ về bên đó gặp toàn người tốt thì đâu cần phải tu nữa.
Cũng như người còn nhiều phiền não quá, nhiều nghiệp chướng quá, dù có được đưa vào chùa ở, mà không quyết tâm trì chí, cũng khó mà tu được, có ngày cũng xuất, nếu không xuất thì sẽ gây biết bao nhiêu việc đáng tiếc cho cảnh thiền môn!
Trong Kinh A Di Ðà, Ðức Phật cũng dạy nếu có thiện nam, thiện nữ nào nghe được danh hiệu Phật A Di Ðà, luôn luôn trì giữ danh hiệu đó trong tâm trí, lúc nào cũng niệm Phật, nhớ nghĩ tới Phật, trong một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày, sáu ngày, cho đến bảy ngày, đạt được tâm yên không loạn.
Khi thọ mệnh hết, người như vậy giữ gìn được tâm không điên đảo, tức thời được vãng sinh cõi nước tây phương cực lạc của Ðức Phật A Di Ðà. Tại sao vậy?
Bởi vì khi tâm của người đó luôn luôn niệm Phật, không còn lăng xăng, lộn xộn, không còn loạn động vì các việc đối đãi thị phi, hơn thua, tốt xấu, cho nên cảm ứng được cảnh giới tịnh độ của Ðức Phật A Di Ðà vậy.
Nói cách khác, tâm của người đó thấy mọi sự đúng như thực, thấy mọi việc không còn điên đảo, gọi là "tâm bất điên đảo", cho nên người đó thấy được "Tự Tính Di Ðà, Duy Tâm Tịnh Ðộ".
Nghĩa là nhờ tâm được thanh tịnh, bất loạn động, bất điên đảo, cho nên người đó thấy được "Phật Tính", tức là "Pháp Vô Sinh", không còn sinh tử luân hồi, tức đắc vãng sinh tây phương cực lạc.
Nếu còn nghiệp chướng nặng nề, tham giận kiêu căng, si mê lầm lạc, nghĩa là tâm còn điên đảo, tâm còn loạn động, làm sao vãng sinh được mà mong cầu!
Cõi tây phương cực lạc hay cõi thiên đàng là cảnh giới "bất tùy phân biệt", bình đẳng tuyệt đối, chí công vô tư, làm gì còn chia giai cấp có chín phẩm, ba hạng, thượng trung hạ, như con người tưởng tượng cho thêm lộn xộn và phức tạp! Không thể lấy tâm lượng phàm phu xét cảnh giới bồ tát!
Hãy phát tâm tìm học kinh điển, biết đúng Chính Pháp mà hành theo, tránh chuyện tu mù, tu mò, để khỏi lạc sang tà giáo, ngoại đạo. Công đức là ở "Pháp Thân", phát sinh trí tuệ bát nhã, không do tu phúc, không do làm những việc phúc thiện mà được.
Chúng ta ngày nay cũng hay lầm lẫn cho rằng lập chùa, giúp chư tăng tu học, bố thí, cúng dường, làm Phật sự, đi chùa lạy Phật là được nhiều công đức và tự hào rằng mình làm vô lượng vô biên công đức, cần phải được tán thán, rồi chờ đến ngày được vãng sinh về cõi tây phương cực lạc quốc của Ðức Phật A Di Ðà!
Trong Kinh A Di Ðà, Ðức Phật dạy rất rõ ràng cõi Tây phương cực lạc là nơi chỉ có các bậc bồ tát "nhứt sinh bổ xứ", tức là các bực "thượng thiện nhơn" sắp thành Phật, những người hiền thiện bậc thượng, gặp gỡ nhau mà thôi.
Những người còn đầy dẫy tham sân si, đầy dẫy nghiệp chướng, đầy dẫy phiền não thì nhứt định không thể nào đạt được cảnh giới đó. Không thể chỉ lấy có một chút ít thiện căn phúc đức làm nhân duyên, để cầu nguyện về cõi cực lạc đó được.
Ví như người đeo nặng qua sông thì phải chìm, không thể nổi được. Chứ không phải Ðức Phật A Di Ðà không có lòng từ bi cứu độ chúng ta.
Chư Phật có tâm đại từ đại bi muốn cứu độ chúng ta, nên chỉ dạy các pháp môn tu học, các phương pháp, để chúng ta noi theo đó mà tự mình tu tập, để tự được cảnh giới an lạc và hạnh phúc hiện đời và vãng sinh mai sau.
Có người quan niệm "đới nghiệp vãng sinh", nghĩa là con người vẫn còn mang nghiệp chướng, nhưng nhờ biết niệm Phật A Di Ðà, nên được Ngài thương xót cho vãng sinh về cõi tây phương cực lạc, rồi tu tiếp sướng hơn.
Ðiều này có vẻ "phe đảng" cũng như quan niệm cứ chấp nhận rước thượng đế vào lòng thì sẽ được thượng đế cho về thiên đàng, hưởng phúc đời đời, không cần biết đó là người như thế nào!
Thực ra, đạo Phật không có dạy như vậy. Nếu thực sự muốn tu cho thành người tốt, thì chúng ta hãy tu ngay ở cõi đời này, đừng hẹn. Còn mang nghiệp chướng nặng nề, tham giận kiêu căng, si mê lầm lạc, nếu về tây phương, chỉ làm nơi đó ô uế mà thôi.
Dù có được về bên đó chăng nữa, không thấy thích hợp, cũng sẽ đòi về trở lại mà thôi!
Sống với những người thế tục, chúng ta mới cần phải tu, mới có cơ hội để tu. Chứ về bên đó gặp toàn người tốt thì đâu cần phải tu nữa.
Cũng như người còn nhiều phiền não quá, nhiều nghiệp chướng quá, dù có được đưa vào chùa ở, mà không quyết tâm trì chí, cũng khó mà tu được, có ngày cũng xuất, nếu không xuất thì sẽ gây biết bao nhiêu việc đáng tiếc cho cảnh thiền môn!
Trong Kinh A Di Ðà, Ðức Phật cũng dạy nếu có thiện nam, thiện nữ nào nghe được danh hiệu Phật A Di Ðà, luôn luôn trì giữ danh hiệu đó trong tâm trí, lúc nào cũng niệm Phật, nhớ nghĩ tới Phật, trong một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày, sáu ngày, cho đến bảy ngày, đạt được tâm yên không loạn.
Khi thọ mệnh hết, người như vậy giữ gìn được tâm không điên đảo, tức thời được vãng sinh cõi nước tây phương cực lạc của Ðức Phật A Di Ðà. Tại sao vậy?
Bởi vì khi tâm của người đó luôn luôn niệm Phật, không còn lăng xăng, lộn xộn, không còn loạn động vì các việc đối đãi thị phi, hơn thua, tốt xấu, cho nên cảm ứng được cảnh giới tịnh độ của Ðức Phật A Di Ðà vậy.
Nói cách khác, tâm của người đó thấy mọi sự đúng như thực, thấy mọi việc không còn điên đảo, gọi là "tâm bất điên đảo", cho nên người đó thấy được "Tự Tính Di Ðà, Duy Tâm Tịnh Ðộ".
Nghĩa là nhờ tâm được thanh tịnh, bất loạn động, bất điên đảo, cho nên người đó thấy được "Phật Tính", tức là "Pháp Vô Sinh", không còn sinh tử luân hồi, tức đắc vãng sinh tây phương cực lạc.
Nếu còn nghiệp chướng nặng nề, tham giận kiêu căng, si mê lầm lạc, nghĩa là tâm còn điên đảo, tâm còn loạn động, làm sao vãng sinh được mà mong cầu!
Cõi tây phương cực lạc hay cõi thiên đàng là cảnh giới "bất tùy phân biệt", bình đẳng tuyệt đối, chí công vô tư, làm gì còn chia giai cấp có chín phẩm, ba hạng, thượng trung hạ, như con người tưởng tượng cho thêm lộn xộn và phức tạp! Không thể lấy tâm lượng phàm phu xét cảnh giới bồ tát!
Như vậy, cốt tủy
của đạo Phật, không phải là van xin cầu nguyện, cúng kiến lễ lạy cho nhiều, mà
chính là lúc nào cũng nhớ nghĩ tới hạnh nguyện của chư Phật, nói lời như Phật
dạy, hành động như Phật dạy, luôn luôn giữ gìn tâm ý thanh tịnh, bình an, yên
tĩnh, không loạn động, không điên đảo.
Ðược như vậy, tam nghiệp hằng thanh tịnh, chúng ta vừa có phúc đức vừa có công đức đầy đủ, phúc tuệ trang nghiêm, tùy tâm mãn nguyện. Kinh sách có câu: "Phúc Tuệ Lưỡng Toàn Phương Tác Phật".
Ðược như vậy, tam nghiệp hằng thanh tịnh, chúng ta vừa có phúc đức vừa có công đức đầy đủ, phúc tuệ trang nghiêm, tùy tâm mãn nguyện. Kinh sách có câu: "Phúc Tuệ Lưỡng Toàn Phương Tác Phật".
Cứu kính của đạo Phật chính là
nghĩa đó vậy.
LỜI HAY Ý ĐẸP
Đừng tìm kiếm nơi
vẻ đẹp bề ngoài; chúng có thể đánh lừa bạn.
Cũng đừng tìm kiếm
nơi của cải vật chất; vì ngay cả những thứ đó rồi cũng sẽ ra đi.
Hãy tìm kiếm người
có thể khiến bạn mỉm cười,
Vì chỉ cần
có nụ cười thì ngày ảm đạm cũng trở nên tươi sáng.
Hãy tìm người có thể khiến trái tim bạn mỉm cười
LIFE
The photos are
great, but the philosophy is even better!
CUỘC SỐNG
Các bức ảnh thật
tuyệt vời, nhưng những bài học từ cuộc sống còn tuyệt vời hơn nữa!
We never get what
we want,
We
never want what we get,
We
never have what we like,
We
never like what we have.
And
still we live & love.
That's
life...
Không có thứ ta
muốn,
Không muốn thứ ta
có,
Không có thứ ta
thích,
Cũng không thích
thứ ta có.
Thế nhưng ta
vẫn sống và yêu.
Đó là cuộc sống...
The best kind of
friends,
Is
the kind you can sit on a porch and swing with,
Never
say a word,
And
then walk away feeling like it was the best conversation you've ever had.
Bạn tốt nhất
Là người mà bạn có
thể cùng ngồi đung đưa trước hiên nhà,
Không nói lời nào
cả,
Vậy mà khi rời
khỏi, bạn vẫn cảm giác như đó là cuộc trò chuyện thú vị nhất mà bạn từng có.
It's true that we
don't know
What
we've got until it's gone,
But
it's also true that we don't know
What
we've been missing until it arrives.
Ta thường chẳng
biết mình có gì cho đến khi đánh mất chúng,
và cũng chẳng biết
mình thiếu gì cho đến khi chúng đến.
Giving someone all your love is never an assurance that they'll love you back!
Don't
expect love in return;
Just
wait for it to grow in their heart,
But
if it doesn't, be content it grew in yours.
Trao ai hết tình
yêu thương của bạn không có nghĩa rằng chắc chắn họ cũng sẽ thương yêu
bạn!
Đừng trông đợi tình
yêu như một sự đáp trả;
Hãy chỉ đợi cho nó
lớn lên trong tim họ,
Nhưng nếu không
được như vậy, thì hãy vui vì nó đã lớn lên trong tim bạn.
It takes only a
minute to get a crush on someone,
An
hour to like someone,
And
a day to love someone
But
it takes a lifetime to forget someone
Có khi chỉ mất một
phút để phải lòng ai đó,
một giờ để bắt đầu
cảm thấy thích,
và một ngày để
bắt đầu yêu,
Nhưng lại phải mất
một đời để có thể quên được họ.
Don't go for looks;
they can deceive.
Don't
go for wealth; even that fades away.
Go
for someone who makes you smile,
Because
it takes only a smile to
Make
a dark day seem bright.
Find
the one that makes your heart smile!
Đừng tìm kiếm
nơi vẻ đẹp bề ngoài; chúng có thể đánh lừa bạn.
Cũng đừng tìm kiếm
nơi của cải vật chất; vì ngay cả những thứ đó rồi cũng sẽ ra đi.
Hãy tìm kiếm người
có thể khiến bạn mỉm cười,
Vì chỉ cần
có nụ cười thì ngày ảm đạm cũng trở nên tươi sáng.
Hãy tìm người có
thể khiến trái tim bạn mỉm cười!
May you have
Enough
happiness to make you sweet,
Enough
trials to make you strong,
Enough
sorrow to keep you human,
And
enough hope to make you happy
Cầu cho bạn
Đủ hạnh phúc để trở
nên dịu dàng nhân hậu,
Đủ nếm trải để trở
nên kiên cường mạnh mẽ,
Đủ nỗi buồn đế biết
cảm thông,
Và đủ hy vọng để
trở nên hạnh phúc.
Always put yourself
in others' shoes.
If
you feel that it hurts you,
It
probably hurts the other person, too.
Hãy luôn đặt mình
vào hoàn cảnh của người khác.
Điều gì làm bạn tổn
thương,
thì cũng có thể sẽ
làm tổn thương họ.
The happiest of
people
Don't
necessarily have the best of everything;
They
just make the most of everything that comes along their way.
Happiness
lies for
Those
who cry,
Those
who hurt,
Those
who have searched,
And
those who have tried,
For
only they can appreciate the importance of people
Who
have touched their lives.
Người hạnh phúc
nhất
Không hẳn là người
có được những thứ tốt nhất;
Mà chỉ là người
biết tận dụng tất cả những gì đến với họ.
Hạnh phúc sẽ đến
Với những ai từng
rơi lệ,
Từng tổn thương,
Từng tìm kiếm,
Và từng cố gắng,
Bởi chỉ có họ mới
có thể hiểu được tầm quan trọng của những người đã từng chạm vào cuộc đời họ.
When you were born,
you were crying
And
everyone around you was smiling.
Live
your life so that when you die,
You're
the one who is smiling
And
everyone around you is crying.
Khi bạn chào đời,
bạn khóc và mọi người xung quanh nhìn bạn mỉm cười.
Hãy sống cuộc đời
mình thế nào để khi chết,
Mọi người xung
quanh than khóc, và bạn mỉm cười.
Please send this message
To
those people who mean something to you,
To
those who have touched your life in one way or another,
To
those who make you smile when you really need it,
To
those that make you see the brighter side of things When you are really
down,
To
those who you want to know
That
you appreciate their friendship.
Hãy gửi thông điệp
này
Cho người có ý
nghĩa đối với bạn,
Cho người đã chạm
vào cuộc đời bạn bằng cách này hay cách khác,
Cho người có thể
khiến bạn nở nụ cười khi bạn thật sự cần nó,
Cho người có thể
giúp bạn nhìn thấy mặt tích cực của vấn đề khi bạn thật sự thất vọng,
Và cho người mà bạn
muốn họ biết rằng bạn trân quý tình bạn của họ.
And if you don't,
don't worry,
Nothing
bad will happen to you,
You
will just miss out on the opportunity
to
brighten someone's life with this message...
Nếu không làm vậy,
cũng đừng lo lắng,
Sẽ chẳng có điều
tồi tệ nào xảy đến với bạn đâu,
Chỉ là bạn vừa lỡ
mất cơ hội
Làm cuộc sống ai đó
tươi sáng hơn với thông điệp này mà thôi..