Mỗi năm Tết đến, nơi
nơi hân hoan đón mừng xuân mới, chúc nhau an lành và hạnh phúc. Mùa xuân trở về
mang niềm vui đến cho mọi người trên thế gian, trong đó có những người con
Phật. Chuông trống Bát Nhã thâm trầm vang lên trong các chùa, mang âm hưởng
tỉnh thức cho phút giây đón mừng năm mới. Phút nhập từ bi quán như nhắc nhở tâm
từ bi của chư Bồ Tát gởi đến muôn loài và lời cầu nguyện quốc thái dân an, thế
giới hòa bình, chúng sanh an lạc. Mùi hương trầm lan tỏa, như hương xuân cúng
dường mười phương chư Phật nhân dịp đầu năm. Nụ cười từ bi của Ðức Phật luôn
luôn hiện hữu, tạo cho đạo tràng một không khí ấm áp đầy đạo vị, mặc dù ngoài
kia mùa đông Canada, tuyết đang rơi lạnh buốt người.
Quán Thế Âm Bồ
Tát Phổ Môn Phẩm, trong Kinh Diệu Pháp Liên Hoa, gọi ngắn là Kinh Pháp Hoa, Chư
Tôn Ðức Tăng Ni hướng dẫn Phật tử đọc tụng vào dịp đầu năm, là cầu mong tứ
chúng vui xuân an lành trọn vẹn và được nhiều hạnh phúc trong năm mới.
Trong phẩm Phổ Môn, có đoạn:
“Bồ Tát Quán Thế Âm nhận Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí
của Bồ Tát Vô Tận Ý cúng dường, vì thương xót hàng tứ chúng cùng Trời Rồng, Dạ
xoa, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già, người và không
phải người. Liền khi đó, Bồ Tát Quán Thế Âm chia Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí
làm hai phần: một phần dâng Đức Phật Thích Ca, một phần dâng Đức Phật Ða Bảo”.
Quán Thế Âm
nghĩa là quán sát âm thanh từ thế gian phiền não, chuyển hóa thành ý thức lắng
nghe mầu nhiệm nơi tâm giác ngộ, để tùy duyên cứu độ nhân gian. Nếu hiểu được ý
nghĩa vô cùng thậm thâm vi diệu của Phẩm Phổ Môn và hạnh nguyện từ bi cao
thượng của Bồ Tát Quán Thế Âm, con người sẽ không rơi vào tà kiến si mê và khai
mở trí tuệ bát nhã. Với trí tuệ bát nhã, người phát tâm tu hành hạnh nguyện Bồ
Tát Quán Thế Âm hằng sống với lục độ ba la mật, và luôn giữ tâm trong bát chánh
đạo, ví như những chuỗi hạt châu ngọc quí giá chiếu sáng nối kết nhau không
rời, cho đến khi giác ngộ viên mãn.
* Lục độ ba la mật gồm có:
-
Bố thí
là dùng vật chất, chánh pháp giúp đỡ và an ủi người.
-
Trì
giới là giữ giới thanh tịnh trong mọi ý nghĩ lời nói và hành động .
-
Nhẫn
nhục là kham nhẫn và cam chịu dù bị khinh khi hoặc gặp khó khăn.
-
Tinh
tấn là cố gắng vượt mọi thử thách, giữ tâm chí vững bền.
-
Thiền
định là tâm an nhiên tự tại, không não loạn trong mọi hoàn cảnh.
-
Trí
tuệ là nhận thức sáng suốt đưa đến giác ngộ, không còn si mê.
*Bát chánh đạo gồm có:
- Chánh kiến
là kiến thức thấy biết đúng, hiểu rõ vô thường, nhân quả.
- Chánh tư duy
là sự suy nghĩ chân chánh, không trái với chân lý và lẽ phải.
- Chánh ngữ là
lời nói chân chánh, không nói những lời thô ác, dối gạt.
- Chánh nghiệp
là hành vi chân thật, không làm những việc ác nghiệp.
- Chánh mạng
là nếp sống chân chánh, không làm những nghề bất thiện.
- Chánh tinh
tấn là tâm chuyên cần trì giới, tu hành, không lười mỏi.
- Chánh niệm
là tâm hiểu rõ việc đang nghĩ, đang nói và đang làm.
- Chánh định
là tâm bình tĩnh thản nhiên, không còn si mê loạn động.
Bồ Tát Quán Thế
Âm nhận Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí của Bồ Tát Vô Tận Ý cúng dường, vì lợi lạc
của chúng sinh, và đem cúng dường Ðức Phật Thích Ca, nghĩa là cúng dường Giáo
Pháp giải thoát tối thượng; và cúng dường Đức Phật Ða Bảo, nghĩa là cúng dường
Phật Tánh thanh tịnh sáng suốt.
Cúng dường Ðức Phật Thích Ca:
Ðức
Phật Thích Ca là một vị Phật lịch sử. Giáo lý của Ngài trong sáng như vầng nhật
nguyệt, giúp cho người tu theo hạnh Bồ Tát Quán Thế Âm, kinh Pháp Hoa, còn gọi
là Hành Giả Pháp Hoa, giác ngộ tri kiến Phật. Ngài chỉ dạy vô vàn pháp môn tự
giải thoát sự trói buộc của phiền não, tự giác ngộ chân lý vượt trên mọi tín ngưỡng
dân gian. Phần nhiều mọi sự khổ não xuất phát từ tâm tham sân si, tâm tưởng
tượng cố chấp, hay tâm lo buồn sợ hãi. Con người thường hay lo lắng, buồn rầu,
sợ nghèo, sợ đói, sợ khát, sợ bịnh, sợ già, sợ chết, sanh ly tử biệt. Tưởng
tượng, cố chấp, lo sợ càng nhiều, thì dễ sanh tâm sân hận, hung ác, việc tội
lỗi gì cũng dám làm. Người tu theo Phật muốn giải thoát sự khổ não trong cuộc
đời, nên phát tâm hành trì tinh tấn giáo pháp của Đức Phật giảng dạy, sống
trong bát chánh đạo, trí tuệ khai mở, thấu hiểu được chân lý nhân quả. Con
người sẽ hưởng được pháp vị an lạc vô biên.
Tham ái sanh ưu tư
Tham ái sanh sợ hãi
Ai giải thoát tham ái
Không ưu, không sợ hãi.
(Kinh
Pháp Cú)
Tâm từ thắng nóng giận
Tâm thiện thắng ác hung
Tâm thí thắng tham lam
Tâm chơn thắng dối trá.
(Kinh
Pháp Cú)
Hành Giả Pháp Hoa thực hành tự lợi và lợi tha, luôn luôn hành
trì lục độ ba la mật, với lòng từ bi chân thật vì lợi ích chúng sinh mới có thể
xả thân cứu độ tha nhân, còn gọi là “vô ngã vị tha”, hay “quên mình vì người”.
Tâm hạnh Bồ Tát đạo ví như trân bảo quí giá hiếm có, cũng là Chuỗi Ngọc Trân
Bảo Pháp Thí cúng dường Đức Phật Thích Ca thù thắng nhất.
Cúng
dường Đức Phật Ða
Bảo:
Ðức Phật bên trong
Tháp Ða Bảo hiện ra trên hư không, chính là hình ảnh tiêu biểu cho tri kiến
Phật, cũng là Chân tâm hay Phật tánh, tức là trí tuệ bát nhã tự thân, không
dính mắc với chuyện đối đãi, thị phi, nguyên nhân gây nên phiền não khổ đau của
thế gian. Do đó, con người muốn được giải thoát
nên phát tâm tu hành hạnh Bồ Tát Quán Thế Âm. Bồ Tát là tâm từ bi cứu
giúp nhân loại, tâm hoan hỷ làm tất cả công đức và phước đức, mà không chấp có
công đức và phước đức, đó chính là tâm xả. Bồ Tát không có tâm tự mãn, không có
tâm mong đợi sự tán thán ngợi khen, nghĩa là Bồ Tát có tâm phá chấp và vô trụ,
tức là “vô ngã vị tha” tuyệt đối.
Ðức Phật dạy: “Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư
Phật”. Trên thế giới, với tự tánh thiện lành sẵn có, nhiều người tự nguyện
đến những nơi chiến nạn, đói nghèo, bịnh tật, thiên tai. Với tâm từ bình đẳng
bố thí tài vật và lòng bi mẫn không phân biệt màu da, chủng tộc, tôn giáo, họ
dùng bàn tay khéo léo dịu dàng và tài năng sẵn có, xoa dịu nỗi thống khổ cho
nhân loại. Chính họ là những người hành theo hạnh nguyện của Bồ Tát Quán Thế
Âm, quên mình vì người, nghe theo tiếng kêu cứu khổ đau của thế nhân và hiện
thân cứu giúp. Cũng có người tu theo hạnh nguyện của Bồ Tát Quán Thế Âm một
cách nghiêm mật, giải bày, giảng nói Chánh Pháp vô ngại, đem ánh sáng trí tuệ
Phật Pháp cho mọi người. Đó chính là Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí giá trị hơn
trăm nghìn lạng vàng, xứng đáng đem cúng dường Đức Phật Ða Bảo vi diệu vô
cùng.
Bồ Tát Quán Thế Âm là hình ảnh biểu hiện
tượng trưng của sự cứu độ giải thoát về mặt tâm linh, thuộc lãnh vực tâm tánh
và ý thức của Bồ Tát hạnh, thực hành Bồ Tát đạo. Bồ Tát Quán Thế Âm không phải
là một vị thần quyền linh thiêng có thể ban phước hay thỏa mãn hết sự cầu khẩn
van xin do mê tín và lòng tham ích kỷ của thế gian như nhiều người tưởng tượng.
Thâm nghĩa của hạnh Bồ Tát Quán Thế Âm là sự thanh tịnh cao thượng của tâm từ
bi hỷ xả. Mọi người đều tự có khả năng đoạn tận phiền não, phá trừ tâm ô nhiễm
của tham sân si và khai mở trí tuệ, phát tâm từ bi hỷ xả lợi tha tuyệt đối,
thực hành hạnh nguyện Bồ Tát Quán Thế Âm cứu khổ cứu nạn cho đời.
Hiểu
rõ chân lý nhân quả, con người tự làm chủ bản
thân từ sự suy nghĩ, đến lời nói, và hành động; sống không ỷ lại sự cứu rỗi,
van xin, không còn tâm mong cầu, chờ đợi sự huyền bí linh thiêng hay phép lạ
đến từ bên ngoài. Phép lạ chính là sự chuyển hóa nội tâm, chuyển hóa phiền não
thành bồ đề, chuyển hóa khổ đau thành an lạc. Cầu xin nhiều thất vọng nhiều.
Nếu như cầu gì được nấy sẽ tăng trưởng lòng tham lam và ích kỷ. Còn nếu cầu không
được gì cả, chính là con đường dẫn đến đau khổ triền miên không lối thoát. Cầu
bất đắc thì đương nhiên là khổ! Nếu như không được những gì mong muốn thì hãy
vui với những gì đang có, con người ít mong cầu, ít đòi hỏi, thiểu dục tri túc,
ít muốn biết đủ, thì thân tâm được an ổn tự tại.
Ða dục vi khổ
Sanh tử bì lao
Tùng tham dục khởi
Thiểu dục vô vi
Thân tâm tự tại.
(Kinh Bát Ðại Nhân Giác)
Như lòng cha mẹ
thương con, dạy cho con nhân nghĩa, dạy tri thức sống chân chính, chứ không tùy
theo ý muốn vô minh dại khờ của con trẻ mà ban cho tất cả; đó là hại chứ không
phải thương. Tình thương trong đời cũng cần phải sáng suốt và cân nhắc, lòng từ
mẫn của tâm hạnh Bồ Tát thương tất cả chúng sanh không bỏ ai, nhưng chân lý
thuộc về nhân quả không thay đổi. Chư Phật và Chư Bồ Tát cứu độ chúng sanh là
dạy làm lành tránh dữ, gieo hạt giống từ bi sẽ nhận hoa trái từ bi, tạo hạnh
phúc cho người sẽ nhận kết quả hạnh phúc cho mình.
Trì niệm hồng danh
của Bồ Tát Quán Thế Âm mang ý nghĩa nhắc nhở chúng sanh trở về trí tuệ sáng
suốt giác ngộ của Phật tâm, Phật tánh tự thân. Khi nếm được Hương Vị Phật Pháp,
còn gọi là Pháp Vị, con người sẽ mạnh dạn dứt bỏ lòng tham lam sân hận si mê,
và dẹp tan được nạn nước lửa, dao gậy, xiềng xích, phá trừ tâm ma và trị tận
gốc nghiệp ác. Đó là sự tiêu diệt các nguyên nhân sanh đau khổ triền miên từ
trước đến giờ.
. Nạn lửa:
Niệm Quán Âm để bỏ lòng sân hận, nóng giận tiêu diệt, lửa tắt.
. Nạn nước
cuốn: Niệm Quán Âm để bỏ lòng tham dục, nước tham ái tự khô kiệt.
. Nạn dao
gậy: Niệm Quán Âm để bỏ lòng si mê, dao gậy không làm hại được.
. Nạn
xiềng xích: Niệm Quán Âm để bỏ lòng bất
chánh, xiềng xích không trói buộc.
. Nạn quỷ
la sát: Niệm Quán Âm để bỏ lòng hung ác, ác tâm tự điều phục.
Có câu chuyện đáng
suy ngẫm như sau:
Theo thông lệ các
chùa mỗi tháng thường tổ chức thọ bát quan trai giới một ngày một đêm, giới tử
về tham dự rất đông, có khi không còn chỗ để nghỉ đêm, ngoại trừ phòng thờ linh
vị. Không ít lời đồn đãi về chuyện hiển linh, hay linh ứng của các người đã
mất, linh vị được thờ trong chùa, vì vậy phòng thờ này vẫn thường trống. Với
tâm ích kỷ, tinh thần yếu đuối, con người sẽ dễ bị nhiễu loạn bởi những lời đồn
vô căn cứ, sanh tâm sợ sệt vu vơ. Người biết cách tu, khi thọ bát quan trai,
với lòng thanh tịnh, khởi tâm từ bi, thương xót tất cả chúng sinh dù ở cảnh
giới nào và phát nguyện rằng:
“Công đức
và phước đức trọn một ngày một đêm thọ bát quan trai hôm nay, xin tâm nguyện
hồi hướng cho tất cả pháp giới chúng sinh, cùng chư vong linh ký tự tại chùa,
đều được giác ngộ Chánh pháp và trọn thành Phật đạo”.
Khi khởi tâm từ bi
thanh tịnh, tương ưng với tâm Chư Phật, với tâm niệm Bồ Tát Quán Thế Âm, giới
tử thọ bát quan trai không còn tâm ma hay tâm sợ hãi nữa. Tâm thiện sẽ giúp
người biết tu có một giấc ngủ thật an lành, dù ở bất cứ nơi đâu, và trong bất
cứ cảnh ngộ nào.
Tóm lại, Bồ Tát Quán
Thế Âm chính là pháp tu cao quí lợi lạc cho thế gian, tạo phước đức đạo tâm cho
người, đem lại ánh sáng giác ngộ chân thật cho chúng hữu tình. Trước giờ phút
Ðức Phật Thích Ca chứng đạt toàn giác viên mãn, ma quỉ dạ xoa dùng mọi vũ khí
tham ái quyến rũ ngăn cản, nhưng nhờ định lực cao siêu, Ðức Phật an nhiên tự
tại tâm không dao động. Hơn nữa, Ngài phát khởi từ bi tâm, thương xót hóa độ,
thu phục tâm ma, binh khí biến thành hoa tươi cúng dường và sau đó Đức Phật
chứng vô thượng chánh đẳng chánh giác.
Lòng tôn kính cúng dường Chư Phật, Chư
Bồ Tát không chỉ là vật chất thế gian, mà là giá trị nhân cách ở đời, là tâm từ
bi hỷ xả hành đạo, tu hạnh thanh tịnh, tinh tấn trì giới, đạt được trí tuệ bát
nhã viên mãn.
Đó chính là “Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí”, “vô ngã vị tha”, “quên mình vì người” cúng dường bình đẳng thập phương chư Phật và chư Bồ Tát một cách cao quí tối thượng nhất. []
Đó chính là “Chuỗi Ngọc Trân Bảo Pháp Thí”, “vô ngã vị tha”, “quên mình vì người” cúng dường bình đẳng thập phương chư Phật và chư Bồ Tát một cách cao quí tối thượng nhất. []
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
TÂM
PHẬT SẼ THÀNH
TKN.Thích
Nữ Chân Liễu
Trong Phật giáo, xuất gia hay tại gia, dù có sinh
hoạt trong chốn Thiền môn hay không, chắc hẳn nhiều người cũng có nghe nhắc lại
hoặc biết đến câu nói, từ kim khẩu của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ngay khi
chứng quả vô thượng chánh đẳng chánh giác sau 49 ngày đêm thiền tọa dưới cội bồ
đề: “TA LÀ PHẬT ĐÃ THÀNH - CHÚNG SANH LÀ
PHẬT SẼ THÀNH”.
Có nghĩa là Đức Phật tuyên bố đã thành Phật
ngay rạng sáng hôm đó và tất cả chúng sanh trong sáu cõi, gồm: trời, người,
atula, địa ngục, ngạ quỉ và súc sanh, đều sẽ thành Phật trong tương lai. Trong hiện
tại, tất cả đều là nhân, là hạt giống, nếu biết tu tập theo đúng chánh đạo, hành
đúng chánh pháp, tất cả chúng sanh đều có khả năng giác ngộ, giải thoát khỏi
sanh tử luân hồi, trở thành một vị Phật.
Ở đây, chúng ta chỉ có thể cảm nhận được vai
trò của cõi người đang sống và phải chịu trách nhiệm về số phận nghiệp duyên và
nhân quả của chính mình. Bao giờ thì thành Phật, hay mãi mãi là chúng sanh? Câu
hỏi nầy có bao giờ con người nghĩ đến hay chưa?
Ngày nào đó với tâm thái trầm mặc, an bình, con
người chọn cho riêng mình một không gian tĩnh lặng, hít thở nhẹ nhàng, ngồi xuống
thiền tọa, chân xếp hình hoa sen, sau đó thực tập làm Phật vài ba phút.
TÂM
CHƯ PHẬT ĐÃ THÀNH
Phật tại Tâm, không phân biệt Tướng - xuất
gia tại gia, nam nữ, đẹp xấu, giàu nghèo. Phật Tâm không cố chấp, không phiền,
không giận, không trách. Ai tôn kính, ai không tôn kính cũng chẳng khác gì
nhau, chính là nghĩa bất tùy phân biệt. Tâm Phật là tâm bình đẳng, thanh tịnh tuyệt
đối. Lòng từ bi của Chư Phật là vô ngã vị tha, thương chúng sanh như cha lành
thương con.
Phật là Tâm sáng suốt, trí tuệ hiểu biết tất
cả thiện ác trong thế gian một cách rõ ràng, không nghi, nhưng bất tùy phân biệt.
Tâm Phật không phê phán, không chê trách, không thiên vị riêng tư một cá nhân
hay một tôn giáo nào, không kết án vội vã một ai, không tranh cãi, không hận
thù, không tà niệm, yêu thích người thiện, bỏ mặc người ác, khen mình chê người,
không dùng lời phỉ báng nặng nề bất chấp sự đau khổ của người để thỏa mãn cái
tôi - tự ngã.
Đức Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni đắc đạo ngay nơi
cõi ác thế Ta Bà “ngũ trược” (tức là
cõi có 5 điều dục vọng và si mê):
1. Kiếp
trược:
Nhiều căn bịnh hành hạ đau đớn, nạn đói, chiến tranh, thiên tai.
2. Kiến
trược:
Nhiều tà kiến, sai trái, dụ dẫn tạo nghiệp ác, cuồng tín si mê.
3. Phiền
não trược:
Nhiều tham vọng, tâm lăng xăng điên loạn, không tự chủ.
4. Chúng
sanh trược: Chúng sanh chưa hiểu suốt nhân quả thiện ác, nên gây thù
oán, thân quyến tương tàn.
5. Mệnh
trược:
Thọ mệnh chúng sanh ngắn ngủi, vô thường biến đổi, luân hồi sanh tử đau khổ
muôn trùng.
Đức Phật vì lòng từ bi, không nhập Niết Bàn
sau khi chứng đạo. Ngài ở lại thế gian thuyết muôn vạn pháp môn tu và chỉ dạy con
đường tu thành Phật bằng thân giáo. Cử chỉ và hành động đầy khiêm tốn, bình đẳng,
từ bi và hết sức tế nhị. Trong thời gian Đức Phật còn tại thế, nhiều người
không hiểu biết thế nào là thành Phật. Có những vị còn không tiếc lời phỉ báng
và nhiều lần muốn giết Đức Phật để giành ngôi Thế Tôn. Giá trị tình thương
chúng sanh và đức độ kham nhẫn trong tâm lý hoằng pháp của Đức Phật là bậc trí
tuệ tuyệt diệu và thâm sâu vô cùng.
Chư Phật
và Chư Tổ thường dạy:
Lấy từ bi và trí tuệ làm thăng tiến đạo nghiệp
Lấy sự hy sinh và phụng sự chúng sanh làm niềm
hạnh phúc
Lấy bao dung và hỷ xả để cư xử với mọi người
Lấy sự nghiệp giác ngộ và giải thoát làm cứu
cánh.
Chư Phật tùy duyên thuyết pháp, cứu độ cho tất
cả những ai thật sự mong cầu một đời sống thánh thiện tốt đẹp. Chúng sanh nghe
lời dạy của Chư Phật, phát tâm tìm hiểu rõ ràng chân lý của sự giác ngộ và giải
thoát. Sau đó, con người thực hành ba chặng đường VĂN, TƯ, TU (nghe hiểu, suy
nghĩ, thực hành). Phát sanh trí tuệ sáng suốt mới mong vượt ra khỏi sự trói buộc
đau khổ của luân hồi sanh tử.
“Như Lai là người chỉ con đường chứng được cứu
cánh Niết Bàn tịch tịnh.
Thế Tôn là vị đã đoạn trừ phiền não của thế
gian và đem lại nhiều thiện pháp cho chúng sanh”. (Tăng Chi Bộ Kinh)
Phật Tánh không do cầu khẩn van xin mà có,
cũng không phát sinh từ lòng ái dục, hay tình cảm hạn hẹp ích kỷ. Phật Tánh
phát xuất từ tâm từ bi, bao la tươi nhuần và bình đẳng như tâm Chư Phật vậy. Đó
là những giây phút vô cùng trân quí, khi tâm vô trụ, vô chấp, đạt được an nhiên
và tự tại, hạnh phúc và giải thoát.
Bản tâm thanh tịnh của Chư Phật không tạp niệm,
không tà ý, ví như mặt biển thái bình lặng yên lúc không sóng không gió, mọi thời
mọi khắc đều an nhiên tự tại và hạnh phúc giải thoát. Nói chung tất cả niệm do
tâm chấp, tâm tham, tâm sân, tâm si, tâm đố kỵ, tâm khinh khi, tâm lúc thuận
lúc nghịch, lúc thân lúc thù, khi thương khi ghét, đó là những tạp niệm vọng
tâm vọng chấp mà Chư Phật đã hoàn toàn chế ngự, điều phục được tất cả, nên Chư
Phật là những vị “Phật đã thành”.
TÂM
NHỮNG VỊ PHẬT SẼ THÀNH
Người tu theo Phật tuy chưa được trọn thành
Phật đạo, nhưng ai cũng có nhân Phật Tánh và tâm ý thiện lành. Trong những giây
phút con người thật sự để lặng yên tâm thức, chẳng khởi lên một niệm suy tính
so đo, hơn thua, tranh chấp, phiền não, vọng động, thương ghét, đau khổ, thù hận
và xóa bỏ hết ranh giới của nhỏ nhen cố chấp nhị biên, thiện và ác, đúng và
sai, khi đó con người sẽ cảm nhận được Phật Tánh của mình hiển hiện vô cùng kỳ
diệu. Đó chính là tâm từ bi hỷ xả như Chư Phật. Nguồn an lạc hết sức trong sáng
với muôn ngàn thương yêu của lòng bao dung, đồng cảm và tha thứ.
Câu nói của Ngài Thường Bất Khinh Bồ Tát: Tôi
không dám khinh các Ngài vì các Ngài cũng sẽ thành Phật. Có tu nhiều đời nhiều kiếp
mới được làm thân người. Có tài, có sắc, có phước, vinh hiển trong đời, không
phải ai cũng có được. Nhưng dù sanh vào hoàn cảnh như thế nào cũng là do nhân
quả, đều có Phật Tánh sáng suốt để đi đến giác ngộ và sẽ thành Phật, nhanh hay
chậm, tùy theo nghiệp duyên, phước đức và công phu tu tập của mỗi người.
Chúng sanh bao gồm những con người còn sống
trong luân hồi sanh tử, chưa giác ngộ toàn vẹn, cho nên tâm vẫn còn hỷ, nộ, ái,
ố, tham lam, sân hận và si mê. Không một ai muốn phạm lỗi lầm, cũng không một ai
muốn bị hình phạt, hay bị sỉ nhục. Con người phàm tục vì những cảnh trần lôi cuốn,
đôi khi mất cảnh giác, phải chịu nhiều đau khổ và phiền não.
Cực Lạc Quốc là nơi chốn thanh tịnh trong sạch,
không phiền não, không ô nhiễm, không tham sân si. Đó là cõi Phật, là nơi chư
Thượng Thiện Nhơn (người tốt hoàn toàn) đồng câu hội. Người Phật tử sống ở thế
gian ai ai cũng muốn, sau khi xả báo thân nầy, được về cảnh giới tịnh độ của chư
Phật. Cho nên ngoài việc mỗi thời khắc nhất tâm niệm Phật, thiền tọa tập làm Phật,
để phát sanh trí tuệ. Phật Tánh luôn sáng suốt, chân thật và thanh tịnh tuyệt đối.
Chư Tổ dạy có bốn pháp cao thượng tu hành như
sau:
1. Giới đức cao thượng.
2. Định tâm cao thượng.
3. Trí tuệ cao thượng.
4. Giải thoát cao thượng.
Có nghĩa là giữ giới bền chặt, giữ tâm chánh
trực, có trí tuệ nhận rõ đúng sai, thiện ác, lòng không cố ý khoe khoang chứng
đắc, tự hào hơn thua, không vướng mắc một giả danh nào hết, cũng không tự gạt
tâm mình hay gạt người, không tạo khẩu nghiệp, thân nghiệp và ý nghiệp. Cuối
cùng là tâm được khinh an, thanh thản, tự tại và giải thoát.
Nước mắt chúng sanh như biển cả, thế gian đau
khổ nhiều lắm rồi. Nếu biết được ai ai cũng có một thứ quí giá vô cùng, đó là
“Phật Tánh Chân Như”, là nhân lành đưa đến hạnh phúc an lạc vĩnh cửu, không có
khổ đau sanh tử, thì con người cần gì phải tham gia vào sự tranh đua, sân hận,
lỗi phải những chuyện danh lợi thế gian. Buông bỏ hết thì tâm được khinh an.
Suy cho cùng có ai trên đời không một vài lần
phạm lỗi, hối hận, khổ đau. Thường thì con người có rất nhiều cách biện minh và
dễ dàng tha thứ cho chính bản thân, nhưng đối với người khác, kể cả người thân
sống chung quanh, thì không muốn tha thứ hoặc cảm thông, luôn luôn đòi công bằng
và xử lý thỏa lòng. Do đó, con đường đi đến cảnh giới Chư Phật thật là xa xôi
ngàn trùng.
Chúng sanh của thế kỷ 21 nầy có nhiều phương
tiện và phước duyên gặp Phật Pháp. Giáo pháp của Đức Bổn Sư Thích Ca được thế
giới tôn kính và đón nhận như nước cam lộ diệt trừ muôn ngàn phiền não. Sống với
Tâm Phật qua cung cách ứng xử đạo đức hằng ngày, tức là có được hạnh phúc tại
thế gian rồi đó. Con người cùng nhau phát nguyện tinh tấn tu học, nhân Phật
tánh càng ngày càng hiển lộ, cây bồ đề đâm chồi nảy lộc đơm hoa kết trái.
Trong kinh sách Chư Tổ có dạy:
Nội cần khắc
niệm chi công
Ngoại hoằng
bất tranh chi đức.
Đó là công phu và đức độ của người tu. Bên trong
tâm, giữ gìn chánh niệm, gọi là công phu. Bên ngoài thân, không hơn thua, không
tranh cãi, gọi đức độ. Thân và Tâm song hành tu tập gọi là Công Đức. Còn gọi là
Phúc Tuệ song tu.
Điều quan trọng là muốn tu phải phát tâm học
hiểu Phật Pháp cho thấu đáo và thực hành trong đời sống hằng ngày. Khi đó giới
hạnh được vẹn toàn, tâm định được phát triển, trí tuệ được khai mở, con người cảm
thấy được niềm an lạc thanh tịnh không thể nghĩ bàn.
Dù là người xuất gia hay tại gia, con người
muốn tu mà không tha thiết mong cầu giác ngộ Phật Pháp, thì cuộc đời đi tu sống
trong sự mệt mõi buồn chán, quanh năm suốt tháng, tin vào sự linh thiêng huyền
bí và chỉ biết chờ đợi phép lạ một cách tiêu cực. Khi cái chết gần kề, lúc đó
hoảng loạn, bơ vơ, tâm trạng vô thức, không biết rơi vào cảnh giới tốt xấu nào
đây, có phải muộn quá hay không?
Đạo Phật được thế giới tôn vinh là đạo bình đẳng
và từ bi trí tuệ bậc nhất. Tuyệt vời hơn nữa là tất cả người tu phát nguyện: “Vì
chúng sanh đạt thành ngôi chánh đẳng chánh giác. Tự giác, giác tha, giác hạnh
viên mãn”. Nghĩa là: tự thân giác ngộ và cứu độ tha nhân, cho đến khi hạnh giác
ngộ tròn đầy, tất cả chúng sanh ra khỏi lục đạo luân hồi.
Trong thời gian qua, nhân loại trên trái đất
chịu đựng quá nhiều thiên tai. Sóng thần Nhật Bổn, bão tố Sandy, đã cướp mất
bao nhiêu tài sản và nhân mạng của những người vô tội. Cảnh màn trời chiếu đất,
cha mẹ mất con, vợ chồng ly tán, đau khổ tột cùng. Nhưng sau đó, họ không thể
ngồi một chỗ than trời trách đất, suy sụp, buông trôi, hay giận cho trời già
cay nghiệt, hận bản thân vô phước. Họ cùng nhau xây dựng lại ngôi nhà, vườn
cây, khóm hoa, đem trở lại sự sống mãnh liệt trong tình người với người đầy
lòng nhân nghĩa thân ái và bao dung. Đó chính là sức mạnh của Phật Tâm, Phật Tánh
trong mỗi con người, trong cuộc sống hàng ngày, trên thế gian này.
Nói tóm lại, để sống một cuộc đời có ý nghĩa
hơn, với Tâm Phật sẵn có, con người cần được thăng tiến trên con đường giác ngộ,
giải thoát. Con người cần phải luôn phát nguyện vun bồi công đức và phước đức,
cho đến khi được đầy đủ từ bi và trí tuệ, lý sự viên dung. Đây chính là điểm
siêu việt của đạo Phật đối với chúng sanh với câu Phật ngôn bất hủ: “Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành”.
Ai ai cũng có thể tu theo con đường Phật dạy và đều có nhân duyên trọn thành Phật
đạo.
Xin thành tâm cầu chúc cho những người con Phật,
dù xuất gia hay tại gia, cùng là chúng sanh ở cõi ta bà, buông bỏ được tảng đá
nặng nề của cái “ta” nhiều đau khổ phiền lụy và chuyển đổi những bất thiện nghiệp
thành chư thiện nghiệp. Trước mắt còn đầy dẫy những khó khăn và thử thách cho
người tu hành Phật đạo, con người cùng mạnh dạn bước từng bước chân chánh niệm,
sáng suốt, an lạc, đi trên con đường tìm cầu giác ngộ.
Nguyện cầu tất cả chúng sanh trong pháp giới
đều chứng ngôi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, đồng thành Phật Đạo.
NAM
MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
TKN.Thích
Nữ Chân Liễu
CHUYỆN VUI ĐẠO ĐỜI
-
Sư
tỷ à! Tiểu muội hỏi đạo nha!
Tại sao con người ai cũng phải già, rồi
cũng phải chết vậy.
-
Vô
thường!
-
Nhưng
mà Tiểu muội thì lại không muốn già, cũng không muốn chết.
-
Vô
ngã!
-
Cái
gì là “vô thường rồi vô ngã” Tiểu muội không hiểu gì hết?
-
Vô
minh!
-
Tiểu
muội giận à nghen! Thôi không học, không hỏi cũng không muốn tu nữa!!!
-
Vô
duyên!
-
Hả?!!
-
Ý
của Sư tỷ là, cái gì Tiểu muội cũng không muốn, thì vô duyên với đạo đó mà.
----------------------------------------------------------------
**TRỜI ƠI!
- Trời
ơi! Sao tui khổ quá nè trời. Đói muốn chết mà chưa có cơm ăn!!
- Ông
trời ở xa lắm! Anh la lớn cách mấy ổng cũng không nghe đâu!
Còn em
thì gần lắm. Chỉ cần anh gọi nhỏ nhẹ là có cơm cho anh ngay.
---------------------------------
**ĂN CHAY CÓ PHƯỚC!
-
Chị hai biết không em nghe quí Thầy dạy ăn
chay có phước nhiều lắm.
Nhưng khổ cho em là bà mẹ chồng và chồng
em không ăn chay được.
Mỗi ngày em nấu mặn không dám nếm thử,
vì em ăn chay.
Cho nên ngày nào gia đình em cứ lên
bàn ăn là gây lộn với chồng.
-
Như vậy là em ăn chay như vậy là vô phước rồi,
có phước ở chỗ nào?!!
-
Ơ! Hay tại sao em ăn chay mà chị bảo là vô
phước chứ!
-
Nhà em mỗi ngày đều gây lộn thì phước ở đâu
nào…?!!
----------------------------------------
**MUA HAY KHÔNG MUA?
-
Chị Hai à! lúc nảy có một sư cô đến bán
nhang. Em nghi lắm!
Không
biết sư cô nầy là thiệt hay giả nữa.
-
Em có cần nhang hay không? Đó là chuyện mua
hay không mua.
Còn
sư cô kia thiệt hay là giả em không cần thắc mắc. Một người bán một người mua
sòng phẳng, mua đâu cũng vậy thôi, cũng đều phải
trả tiền mà!!
-
Chị Hai có lý hé, em hiểu rồi.
-----------------------------------------------
**BÓI TUỔI HẠP.
-
Mẹ ơi! Con thật là khổ vì ông chồng nhiều lắm!
-
Tại sao vậy?
-
Ông ấy luôn gây gỗ với con, khi con thích
mua sắm.
Vậy
mà ngày xưa Mẹ bảo thầy bói nói con với ổng hạp tuổi.
-
Thì thầy bói nói con với chồng hạp tuổi, chứ
có bói hai con hạp
mua
sắm đâu nè!!!
--------------------------------------------------------
**CĂN TU
-
Thưa Thầy! xin Thầy xem dùm con có căn tu
không vậy?
-
Ừ thì ai cũng vậy muốn tu, tức là có căn tu
rồi đó.
-
Nhưng mà con làm Bác sĩ phải mỗ xẻ thú
trong phòng thí nghiệm.
Mỗi
ngày đều phải sát sanh thì làm sao đây?
-
Ôi…!!! Thật là tội lỗi…!!! tội lỗi, như vậy
là không có căn tu, cũng chưa biết tu.
-
Vậy con phải làm sao đây?
-
Bỏ
job đó liền lập tức.
-
Thôi rồi! thế thì cả nhà vợ con chắc chết
đói rồi, Thầy ơi cứu con…!!!
-------------------------------------------------------------