NUÔI DƯỠNG ƯỚC MƠ
Sự sống nảy sinh từ cõi chết
Sự sống nảy sinh từ cõi chết
Thất bại, người mẹ thành công
Quy luật cuộc sống sinh tồn
Dẫu chưa có những điều mơ ước
Em ơi, đừng tuyệt vọng
Phải nuôi dưỡng ước mơ
Cho dù ước mơ kia chỉ là mơ ước
Nhưng nó là ngọn nến cuối đường hầm
Thôi thúc người ta vượt qua bóng tối
Ước mơ như ngọn lửa soi đường
Đốt lên niềm tin, hy vọng tương lai
Em ơi, đừng tuyệt vọng
Cuộc sống có muôn ngàn cái đích Vươn tới
Hãy chọn cho mình một lối đi riêng
Em sẽ thấy, cuộc sống này đáng yêu biết mấy
Trời trên đầu vẫn xanh
Đất dưới chân vẫn bình yên,
Nồng ấm vào mỗi sớm mai,
Chim vẫn hót đầu cành
Hoa vẫn nở bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông
Em ơi, đừng tuyệt vọng
Em ơi, đừng tuyệt vọng
Hãy nuôi dưỡng ước mơ”
(Nguyễn Văn Trình).
------------------------------------------------------------------------------
Quét rơi phiền não
Chiều chiều con quét lá vàng
A Di Đà Phật muôn vàn thản nhiên
Xua tan bao nỗi ưu phiền
Vườn hoa thiền tịnh hiện tiền yên vui
Đường tu chăm chỉ không lùi
Nâu sồng ý nguyện xa mùi thời gian
Bấy lâu trong ánh đạo vàng
Lòng riêng thoát khỏi xốn xang sự đời
Giờ đây biển khổ chơi vơi
Mênh mông lẳng lặng muôn nơi tựu về
Sân chùa gom lá Bồ đề
Quét rơi phiền não làng quê an hoà.
Thích Nguyên Hưng
*************************************************************************
THẤY ĐẠO
Thấy đạo mới tu đạo
Chẳng thấy lấy gì tu
Tánh đạo như hư không
Hư không tu chỗ nào?
Khắp xem người tu đạo
Vạch lữa tìm bọt nổi
Chỉ như người gỗ máy
Đứt dây cũng phải ngừng.
LỜI PHẬT DẠY:
Người có chánh tín là người gieo trồng các căn thiện lành từ vô lượng, người có chánh tín vô lượng phước đức là người không hề cố chấp tướng ngã, tướng nhân, tướng chúng sanh, tướng thọ giả. Tức là không chấp ngã cũng không chấp pháp.
(KINH KIM CANG)
**********************
Sau khi Như Lai nhập diệt, người nào sống chuyên cần tin tấn, tỉnh giác, chánh niệm, từ khướt mọi tham ái thế gian, luôn luôn phát triễn thiền định, xem chính mình như hải đảo của mình, chính là chỗ nương tựa tốt nhất. Người đó sẽ bước ra khỏi con đường phiêu bạc vô định của cuộc sống đầy đau khổ phiền não và cạm bẩy.
(KINH DI GIÁO)