Cháu tên UUDAM, người Mông cổ
Cháu muốn phát minh ra một loại mực đặc biệt, mà khi đổ xuống đất nó sẽ biến cả trái đất thành cánh đồng cỏ xanh tươi.
Mẹ cháu đang ở trên trời.
Cha cháu qua đời trong một tai nạn giao thông.
Hôm nay cháu sẽ hát. Bài hát tên là Eej in the dream.
Eej nghĩa là mẹ
Cháu hát bài này mỗi khi cháu nhớ mẹ cháu.
********************
Trong đất trời bao la rộng lớn.
Em mơ thấy mẹ đang cầu nguyện cho em.
Mẹ đưa cho em sữa, thứ quí giá của đất trời.
Mẹ của em ở một nơi rất xa.
Trong khi những vì sao lấp lánh trên đồng cỏ xanh,
Em lại nghĩ về khuôn mặt ân cần của mẹ.
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc.
Mẹ em đang ở một nơi rất xa.
Trong giấc mơ, em thấy ngôi nhà thân yêu của em hiện ra dưới ánh nắng mặt trời.
Và mẹ em đang hát những khúc ca êm đềm.
Có một dãi cỏ xanh trải dài trước nhà em.
Mẹ em đang ở một nơi rất xa và chờ đợi em trở về..
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc.
Gởi cho mẹ những bông hoa thánh sương.
Con có thể cảm nhận được từ ánh mắt của mẹ.
Con của mẹ đã bị đánh thức bởi giấc mơ.
Hãy đến đây mẹ của con.
Con mơ cỡi chim hạc bay trên bầu trời.
Con mơ mẹ mang hạnh phúc cho con.
Con trai của mẹ đang đến và làm ơn hãy đợi con.
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc.
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc.
Mẹ ở thiên đường và cầu nguyện cho em một cuộc sống bình an, hạnh phúc.
Bài hát chính là loại mực đặc biệt biến nơi phiền muộn này thành cánh đồng cỏ xanh tươi để mọi người lại được sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
Mẹ ơi con nhớ mẹ lắm.
Muốn khóc thì khóc đi cháu, giống như cô đây rất thích khóc.
Mỗi khi cháu muốn khóc thì nên làm cho mình khóc ra.
Chỉ có những người khóc sẽ biết làm thế nào để tìm được nụ cười.
TÌNH YÊU MỘT NGƯỜI MẸ DÀNH CHO CON
Có thể cho con sống trong một căn nhà rộng, ăn những bữa ăn ngon, học đàn dương cầm và xem một máy TV lớn. Nhưng người Mẹ ra sân cắt cỏ, làm việc nặng hãy để cho con biết sự cực nhọc khi phải làm những việc ấy.
Một cậu thanh niên có trình độ học vấn cao, thành phần ưu tú, đi xin một công việc trong ngành quản trị tại một công ty lớn. Anh qua khỏi chặng phỏng vấn đầu tiên;
Người giám đốc phụ trách cuộc phỏng vấn cuối cùng và sẽ là người quyết định có nên mướn cậu hay không. Ông ta khám phá ra trong học bạ của cậu thanh niên là các điểm số từ những năm trung cho đến cao học, anh thanh niên đều đạt điểm xuất sắc. Không có năm nào xuống thấp.
Người giám đốc phụ trách cuộc phỏng vấn cuối cùng và sẽ là người quyết định có nên mướn cậu hay không. Ông ta khám phá ra trong học bạ của cậu thanh niên là các điểm số từ những năm trung cho đến cao học, anh thanh niên đều đạt điểm xuất sắc. Không có năm nào xuống thấp.
Cậu trả lời:
-Không.
-Không.
Người giám đốc hỏi:
-Có phải cha anh đã trả mọi học phí phải không?
-Có phải cha anh đã trả mọi học phí phải không?
Cậu thanh niên trả lời:
-Cha tôi đã qua đời khi tôi vừa được một tuổi, chính mẹ tôi là người trả học phí cho tôi.
-Cha tôi đã qua đời khi tôi vừa được một tuổi, chính mẹ tôi là người trả học phí cho tôi.
Người giám đốc hỏi:
-Thế mẹ cậu làm việc ở đâu?
-Thế mẹ cậu làm việc ở đâu?
Cậu thanh niên trả lời:
-Mẹ tôi làm nghề giặt đồ mướn.
-Mẹ tôi làm nghề giặt đồ mướn.
Người giám đốc bảo cậu thanh niên đưa hai bàn tay cho ông xem, cậu thanh niên đưa hai bàn tay ra, da dẻ mịn màng không sứt mẻ gì.
Người giám đốc hỏi:
-Thế có bao giờ cậu giúp mẹ cậu giặt giũ gì không?
Người giám đốc hỏi:
-Thế có bao giờ cậu giúp mẹ cậu giặt giũ gì không?
Cậu thanh niên trả lời:
-Không bao giờ. Mẹ tôi muốn tôi học hành và đọc nhiều sách, hơn nữa mẹ tôi có thể giặt giũ nhanh hơn là tôi.
Người giám đốc nói:
-Tôi có một yêu cầu, khi cậu trở về nhà hôm nay, hãy giúp mẹ cậu rửa hai bàn tay của bà, và đến gặp tôi vào sáng ngày mai.
Người thanh niên cảm thấy cơ hội được việc làm của cậu gần như chắc chắn, khi về đến nhà cậu vui sướng muốn gặp mẹ để rửa tay cho bà. Người mẹ của cậu lấy làm lạ, vừa sung sướng nhưng cũng hơi sợ hãi, bà đưa hai bàn tay ra cho con.
-Không bao giờ. Mẹ tôi muốn tôi học hành và đọc nhiều sách, hơn nữa mẹ tôi có thể giặt giũ nhanh hơn là tôi.
Người giám đốc nói:
-Tôi có một yêu cầu, khi cậu trở về nhà hôm nay, hãy giúp mẹ cậu rửa hai bàn tay của bà, và đến gặp tôi vào sáng ngày mai.
Người thanh niên cảm thấy cơ hội được việc làm của cậu gần như chắc chắn, khi về đến nhà cậu vui sướng muốn gặp mẹ để rửa tay cho bà. Người mẹ của cậu lấy làm lạ, vừa sung sướng nhưng cũng hơi sợ hãi, bà đưa hai bàn tay ra cho con.
Cậu con trai rửa hai bàn tay của mẹ một cách chậm rãi. Trong khi rửa bàn tay của mẹ, những giọt nước mắt rơi xuống. Đây là lần đầu tiên cậu khám phá ra bàn tay mẹ thật nhăn nhúm, và có nhiều vết trầy xước sâu trên da. Có vài vết thương đã làm bà đau đớn đến nỗi phải run lên khi bàn tay nhúng vào nước.
Đây là lần đầu tiên cậu thanh niên nhận ra và cảm nghiệm được rằng chính đôi tay này đã giặt giũ mỗi ngày để kiếm tiền nuôi mình ăn học.
Những vết thương trên bàn tay là cái giá mẹ anh phải trả để cho anh tốt nghiệp đại học, để đạt được những điểm cao trong các kỳ thi cử, và có lẽ cả tương lai về sau của cậu đã tùy thuộc vào hai bàn tay này. Sau khi rửa xong hai bàn tay của mẹ, cậu thanh niên lẳng lặng giặt tiếp cho mẹ những quần áo còn lại. Đêm ấy hai mẹ con nói chuyện với nhau thật lâu.
Sáng hôm sau cậu lại đến văn phòng gặp người giám đốc. Thấy những giọt lệ long lanh trong đôi mắt của cậu thanh niên,
Ông hỏi; Anh có thể thuật tôi nghe những gì anh đã làm và học được tại nhà ngày hôm qua hay không?.
Cậu thanh niên trả lời: Tôi rửa tay cho mẹ tôi và giặt số quần áo còn lại cho mẹ tôi.
Ông hỏi; Anh có thể thuật tôi nghe những gì anh đã làm và học được tại nhà ngày hôm qua hay không?.
Cậu thanh niên trả lời: Tôi rửa tay cho mẹ tôi và giặt số quần áo còn lại cho mẹ tôi.
Người giám đốc nói: Anh vui lòng kể tôi nghe cảm tưởng của anh như thế nào?
Cậu thanh niên nói:
** Điều thứ nhất: tôi đã hiểu thế nào về sự cảm kích; không có mẹ tôi thì đã không có một thanh niên thành công trong học vấn như tôi ngày hôm nay.
** Điều thứ nhất: tôi đã hiểu thế nào về sự cảm kích; không có mẹ tôi thì đã không có một thanh niên thành công trong học vấn như tôi ngày hôm nay.
** Điều thứ hai: tôi đã biết làm việc chung với mẹ tôi ra sao, rất khó khăn để có thể hoàn tất một công việc.
** Điều thứ ba: tôi đã hiểu tầm quan trọng và sự thiêng liêng của những quan hệ gia đình.
Người giám đốc nói: Đấy chính là điều tôi đòi hỏi. Tôi muốn mướn một nhân viên biết cảm kích về sự giúp đỡ của kẻ khác, một người có thể cảm thông được những nhọc nhằn mà người khác trải qua, để hoàn thành công việc của họ. Một người không theo đuổi tiền bạc như một cứu cánh duy nhất của cuộc đời, và như vậy mới đúng là người quản trị mà tôi đòi hỏi. Bạn đã được chấp nhận vào Công Ty!
Người giám đốc nói: Đấy chính là điều tôi đòi hỏi. Tôi muốn mướn một nhân viên biết cảm kích về sự giúp đỡ của kẻ khác, một người có thể cảm thông được những nhọc nhằn mà người khác trải qua, để hoàn thành công việc của họ. Một người không theo đuổi tiền bạc như một cứu cánh duy nhất của cuộc đời, và như vậy mới đúng là người quản trị mà tôi đòi hỏi. Bạn đã được chấp nhận vào Công Ty!
Về sau, người thanh niên trẻ này làm việc rất siêng năng và được sự nể nang của thuộc cấp. Mỗi nhân viên đều chuyên cần làm việc trong tinh thần đoàn kết, do đó công ty đã có nhiều thành quả tiến triển vượt bực.
Một đứa trẻ được cha mẹ cưng chiều và cho mọi thứ nó đòi hỏi sẽ phát triển một tinh thần "Muốn Gì Được Nấy" tự đặt mình trên hết. Nó không biết được những lao khổ của cha mẹ. Khi lớn lên và đi làm việc, nó giả định là mọi người đều phải nghe theo nó, và khi thành một quản lý hay giám đốc, nó sẽ không biết được những nhọc nhằn của những người thuộc cấp và luôn luôn đổ thừa họ khi có những thành quả không ưng ý.
Đối với những hạng người này, có thể họ đạt thánh quả cao về học vấn, thành công trên đường đời một lúc, nhưng không thực sự cảm thấy thỏa mãn trong sự nghiệp của mình, họ sẽ lầm bầm và đầy sự ganh ghét, và họ sẽ tranh đấu để dành lợi lộc nhiều hơn. Nếu chúng ta là cha mẹ cưng chìu con, chúng ta đã thực sự yêu nó hay vô tình phá hủy cuộc đời của một đứa trẻ?
Bạn có thể cho con bạn sống trong một căn nhà rộng, ăn những bữa ăn ngon, học đàn dương cầm và xem một máy TV lớn. Nhưng khi bạn ra sân cắt cỏ, hãy để cho con bạn nhúng tay vào để biết sự cực nhọc khi phải làm việc ấy.
Sau bữa ăn hãy để nó tự rửa lấy chén bát cùng với anh chị em của nó. Đó không phải vì bạn không đủ tiền mướn người giúp việc, nhưng chỉ vì bạn yêu con bạn đúng cách. Bạn muốn chúng hiểu rằng dù cha mẹ chúng có giàu đến bao nhiêu, nhưng một ngày kia tóc cũng điểm hoa râm trong mùa thu của cuộc đời giống như người mẹ của cậu thanh niên kia.
Điều quan trọng nhất là con của bạn phải biết cảm kích những lao khổ của người khác và phải từng trải qua những khó khăn của cuộc sống.
Và nó phải học hỏi để có một khả năng biết làm việc chung với những người khác hầu đạt được thành quả cho những đề án nào đó.Điều quan trọng nhất là con của bạn phải biết cảm kích những lao khổ của người khác và phải từng trải qua những khó khăn của cuộc sống.
(Nguon: tuanvietnam.net)
CHUYỆN VUI TRONG ĐỜI
TRỜI Ở ĐÂU
- Trời ơi! Sao tui khổ quá nè trời. Đói muốn chết mà chưa có cơm ăn!!
- Ông trời ở xa lắm! Anh la lớn cách mấy ổng cũng không nghe đâu!
Còn em thì gần lắm. Chỉ cần anh gọi nhỏ nhẹ là có cơm cho anh ngay.
ĂN CHAY CÓ PHƯỚC!
- Chị hai biết không em nghe quí Thầy dạy ăn chay có phước nhiều lắm.
Nhưng khổ cho em là bà mẹ chồng và chồng em không ăn chay được.
Mỗi ngày em nấu mặn không dám nếm thử, vì em ăn chay.
Cho nên ngày nào gia đình em cứ lên bàn ăn là gây lộn với chồng.
- Như vậy là em ăn chay như vậy là vô phước rồi, có phước ở chỗ nào?!!
- Ơ! Hay tại sao em ăn chay mà chị bảo là vô phước chứ!
- Nhà em mỗi ngày đều gây lộn thì phước ở đâu nào…?!!
BBT LOTUS LANTERN
Kính mời xem bài viết theo link:
SUỐI NGUỒN BÌNH ĐẲNG TÁNH
BƯỚC SEN THỨ BẢY – QUẢ VỊ PHẬT